"Cảnh Dương....."
Trịnh Uyển bước vào, ánh mắt ả nhìn chằm chằm vào Cảnh Dương, bặm môi tỏ vẻ ấm ức. Đường đường là tiểu thư nhà quyền quý nhưng ả không cần thể diện, nằng nặc đòi đi làm hầu gái của cậu. Ả lấy cái chết ra để ép Trịnh quận công đồng ý cho ả đến đây.
"Cơn gió nào thổi quận chúa đến đây? Cảnh Dương có việc phải vào triều, thứ lỗi không tiếp đãi quận chúa được."
Hoàng Khải và mấy người gia đinh nghe vậy cười phụt, mới vừa nãy còn "tối nay tôi ở nhà ăn cơm với Ngải", thấy vị này đến thì lại lấy cớ chuồn đi. Còn cô Ngải, từ giây phút nhìn thấy Trịnh quận chúa, cô đã chết sững đứng như trời trồng. Cô quận chúa này sao lại có khuôn mặt giống y đúc với ả ma nữ kia vậy? Hay vốn dĩ chính là ả?
"Cảnh Dương, con gái ta có chỗ nào không tốt, sao cậu phải tránh nó như tránh tà vậy? Theo lão già này biết thì tối nay thánh thượng không có việc gì gọi cậu vào triều cả!"
Một người đàn ông trung niên bước vào với khuôn mặt đằng đằng sát khí, giọng nói sang sảng. Lão liếc nhìn cô Ngải bằng nửa con mắt:
"Chẳng lẽ con gái ta lại không bằng nổi loại con gái thấp kém này?"
Lão vừa dứt lời, không khí xung quanh lập tức rét lạnh đi mấy phần. Khuôn mặt Cảnh Dương âm u như nổi bão: "Quận công xin hãy cẩn trọng lời nói của mình!"
"Cảnh Dương, thôi vậy, cậu cứ nhận quận chúa vào ở trong phủ thì có làm sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2654386/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.