Tang thi gừ lên mấy tiếng "khè khè" rồi lao vào cậu, trở thành tang thi bỗng chốc sức mạnh của nó tăng vọt lên, những người lính của Cảnh Dương không phải đối thủ của nó. Nó biết né tránh đường kiếm của Cảnh Dương để không bị chặt đầu, thân thủ linh hoạt.
"Đốt lửa lên."
Tuân lệnh cậu mỗi người đốt một ngọn đuốc lên, ánh đuốc sáng rực làm tang thi sợ hãi lùi về sau mấy bước. Cậu lại lệnh ném đuốc vào tang thi, hơn hai mươi ngọn đuốc đồng loạt lao về phía nó, chớp mắt nó đã biến thành một ngọn đuốc sống cháy hừng hực. Nó gào lên giãy giụa, nhân lúc này Cảnh Dương vung một đường kiếm, chặt đứt đầu tang thi.
"Đừng sợ, nó chết rồi."
Cậu vội bước tới che mắt cô Ngải lại, cô nở nụ cười tận hưởng cảm giác được bảo vệ, chứ thực tình từ bé cô đã nhìn thấy ma quỷ, đã quen rồi. Trời đã hửng sáng, mặt trời dần nhô lên, lúc này Sa Hãn hẳn đang trốn ở chỗ tối tăm ẩm thấp nào rồi.
"Mọi người ở lại, ta đi tìm hắn."
"Cậu phải bảo trọng đó."
Ai cũng lo lắng nhưng nếu đi theo chỉ vướng chân vướng tay cậu mà thôi.
Lúc này tại bản Tum, Trịnh Uyển đêm qua đang ngủ đột nhiên thấy đau bụng dữ dội. Hôm đó ả nóng vội muốn g.iết cô Hồng Ngọc bịt đầu mối, nhưng ngẫm lại làm thế khiến cậu Cảnh Dương nghĩ ả có tật giật mình. Ả vẫn để cô Hồng Ngọc sống nhưng ngày ngày hù doạ, quát nạt, uy hiếp cô, khiến cô đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653500/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.