🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Con chẳng có ai chơi cùng. Sao mẹ lại bỏ đi thế?"



Câu sau giọng nó càng gắt gỏng hơn câu trước, hai hàng máu từ hai con mắt càng chảy ra nhiều hơn.



"Mẹ... mẹ đi tìm đồ ăn cho con mà!" – Trịnh Uyển sợ tê rần cả người, loáng cái một ngày đã trôi qua, ả chỉ còn hai ngày nữa để đối phó với nó.



"Thế à? Vậy mẹ nhớ nhé, con đói lắm rồi đấy."



Quỷ hài tử nói rồi mọc ra cái miệng cười ngoác đến mang tai, nó nhảy lên người Trịnh Uyển đòi bế rồi cọ cọ đầu mong được ả vuốt ve. Ả thấy người nó cũng lạnh ngắt giống y như người mình.



"Ai làm mẹ đau vậy?" – Quỷ hài tử bóc lá bùa trên trán Trịnh Uyển vứt đi, bùa này tác dụng trừ ma, ai cũng có thể chạm vào, riêng ma chạm vào thì sẽ đau đến quằn quại cấu xé.



Ả vừa đi vừa nghĩ có lẽ mình nên đi về dưới xuôi, người ở đông đúc hơn biết đâu dễ tìm đạo sĩ hơn. Tiện thể cũng đem cái con Hồng Ngọc vô dụng trả về cho cha mẹ nó, giữ lại thì hết tác dụng mà g.iết đi thì cậu Cảnh Dương sẽ nghi ngờ.



Trước khi cậu đi có để lại hai người lính để họ hộ tống, bảo vệ cha con Trịnh Uyển. Ả sai họ đi nghe ngóng tìm đạo sĩ trên khắp đường về, kết quả tìm được ai người đó cũng cư xử y hệt như bà đồng kia, đều không chịu giúp ả và thẳng tay đuổi đi.



Thời hạn ba ngày đã đến, ngày hôm nay quỷ hài

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653496/chuong-46.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thị Ngải
Chương 46: Treo cổ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.