"Cậu! Cuối cùng cậu cũng đến cứu em rồi!"
Đôi mắt cô sáng lên như sao, Nhị Hồ thấy cô vui vẻ vì có người tới cứu thì càng tức muốn chết:
"Cô vui cái gì? Hắn chỉ là một hồn ma thôi, làm gì có bản lĩnh cứu được cô khỏi tay tôi chứ?"
"Anh thôi đi! Cậu ấy không phải hồn ma, cậu rất lợi hại, anh không phải đối thủ của cậu đâu!"
Cô Ngải nghĩ là Nhị Hồ tức quá nên ăn nói bậy bạ thôi, không ngờ hắn lại càng cười lớn hơn:
"Ồ? Cô không biết là hắn chết rồi ư?"
"Hắn chết rồi, chết ngay trước hôm cưới cô một ngày."
Nhị Hồ vừa nói vừa cười yêu mị, hắn không nghĩ Cảnh Dương lại giấu cô chuyện cậu đã chết cơ đấy. Hắn còn đang đau đầu không biết làm sao để chia rẽ hai cô cậu, thì lại biết được chuyện thú vị này. Hắn phải chọc ngoáy vào chuyện này nhiều nhiều mới được.
"Ô, đừng nói với tôi là cô không biết gì hết nhé? Hắn giấu cô chuyện mình đã chết ư? Vợ chồng gì mà kỳ cục vậy, chuyện quan trọng như thế mà cũng giấu cô?"
"Tốt nhất là cô ở đây làm vợ tôi đi, tôi rất thật lòng, không giấu cô cái gì hết! Tôi diệt hết cả Hồ tộc để cho cô vui cũng được!"
Tuy Nhị Hồ ăn nói ngông cuồng nhưng hắn thực sự có bản lĩnh đó. Hồ tộc này căn bản không có ai là đối thủ của hắn, ngay cả Hồ ông - người đứng đầu Hồ tộc, cũng tuổi cao sức yếu rồi.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2653463/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.