"Cậu Cả, Cúc Tiên đã nói là không có chuyện gì mà! Cậu đi đâu mà để Cúc Tiên chờ mãi, nhớ cậu lắm có biết không..."
Giọng nói mềm mại của Cúc Tiên vang lên dụ dỗ, Nhị Hồ mắc ói đi ra ngoài, còn Nhất Hồ mắt dại cả ra, một phát bế Cúc Tiên lên tay đưa về phòng mình. Ban ngày ban mặt mà cậu ta cũng không thèm giữ thể diện, âm thanh ái muội từ trong phòng vang lên, đến mợ Cả ở phòng bên cạnh cũng nghe rõ mồn một.
"Tao không ngờ tiên trên trời lại có loại đàn bà lẳng lơ như con này đấy!"
Mợ Cả tức giận gạt bay hết đống đồ trên bàn trang điểm, gọi hai thằng hầu lực lưỡng đến sai việc: "Chờ cậu Cả làm xong, chúng mày theo dõi con Cúc Tiên thật chặt cho tao! G.iết chết nó rồi vứt xác ra bên ngoài, đừng để tao nhìn thấy bẩn mắt!"
Đằng nào lúc nãy cũng có tiếng nổ phát ra từ phòng Cúc Tiên, mợ ta có thể đổ cho người ngoài đột nhập cứu Cúc Tiên ra ngoài. Còn Cúc Tiên, mấy ngày qua bao lần đầu gối tay ấp với Nhất Hồ cũng moi ra được không ít bí mật từ miệng cậu ta.
Hồ tộc gồm chín tộc họ Hồ, một tộc lớn mạnh nhất được tám tộc còn lại tôn làm thủ lĩnh, hiện tại là Hồ ông đứng đầu tộc mạnh nhất. Cho nên, ông ta mới phải đắn đo lựa chọn người thừa kế như vậy, nếu giao quyền thừa kế cho người không đủ sức đủ tài để gánh vác cả tộc, vị trí của họ sẽ bị tộc khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2649829/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.