Năm xưa bà phận là vợ nhỏ, bị vợ lớn vu oan nhưng không có ai đứng về phía bà. Bây giờ con trai mình cũng rơi vào tình cảnh tương tự, bà không thể để nó cũng chết oan khuất giống mình.
"Nhất Hồ vu oan cho con? Dẫn người ngoài vào làm phản?"
Nhị Hồ sau vài giây kinh ngạc thì rất nhanh đã hiểu ra mọi chuyện, hắn cúi đầu nở nụ cười cô độc, trên mặt toàn là vẻ tàn sát: "Nếu các người đã nói tôi dẫn người ngoài vào làm phản, vậy thì tôi sẽ làm thật cho các người xem."
Hắn quỳ trước con hồ ly trắng, giọng nói quả quyết: "Con thề nhất định sẽ trả thù cho mẹ, bắt cả Hồ tộc quỳ trước linh hồn của mẹ tạ lỗi!"
"Con muốn làm gì?"
Con hồ ly sửng sốt trước lời thề độc của con trai, một mình nó sao có thể chống đối cả Hồ tộc? Trừ khi có người giúp sức cho nó... không lẽ... nó muốn tìm người bên ngoài trợ giúp?
"Con không nên làm chuyện nguy hiểm đó! Con chỉ cần chạy đi thật xa, càng xa Hồ tộc càng tốt, sống bình an là mẹ yên tâm rồi!"
Nhị Hồ không trả lời mà cắm đầu chạy vụt ra ngoài, lời khuyên này của mẹ hắn, hắn không thể nghe theo...
Tại Thạch điện trên núi Thạch.
Mẹ con cậu Cảnh Dương tức tốc đưa cô Ngải về cho Thạch bà bắt mạch.
"Con nói cái gì? Con Ngải có... có thai?"
Thạch ông Thạch bà chấn động nghe tin, ngập tràn trong niềm vui, không còn tâm trí đâu để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ngai/2649824/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.