Chương 33: Hiếm khi trang nghiêm như người bình thường
Sự việc xảy ra sau khi Ninh Sơ Nhị hạ nha, trên người đang mặc quan phục đi từ Khâm Thiên Giám về nhà.
Canh giờ đã muộn, bên đường chỉ còn một lão nhân bán bánh bột ngô đứng run run.
Nàng ước lượng mấy đồng bạc trong tay, mua toàn bộ chỗ còn lại.
Đây cũng là chuyện Liên Thập Cửu thích làm.
Hắn từng nói: “Những người đứng trong đêm gió lạnh, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, sẽ không đứng giữa trời gió tuyết ở bên đường. Nếu có bạc, mua hết mấy thứ này, để bọn họ về nhà sớm một chút.”
Lần đó, bọn họ ôm một đống đồ đã mua về, ngồi gặm ở bên đường thật lâu.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng cảm thấy, cái người nhìn như ăn chơi trác táng lại đáng yêu như vậy.
Cho đến hôm nay, nhớ đến chuyện trước đây, Ninh Sơ Nhị chỉ đơn thuần thấy may mắn, trong tay nàng còn khá nhiều tiền đồng, cũng đủ để nàng mua những cái bánh bột ngô còn lại của lão nhân.
Bánh bột ngô tản ra mùi thơm, cầm trong lòng bàn tay nóng hầm hập, cảm thấy ấm áp lên không ít.
Chỉ là một túi giấy dầu đựng đầy bánh bột ngô chung quy là quá nhiều, lúc nàng đi ngang qua một khất cái, cầm hai cái bánh nhẹ nhàng đặt vào trong bát của bà.
“Đại nương, trời lạnh. Ăn cái bánh ngô cho ấm áp bụng.”
Ninh Sơ Nhị nói xong liền đi luôn, nhưng chưa đi được mấy bước đã nghe thấy một tiếng.
“Ầm.”
Là tiếng cái bát sứ bị rơi xuống mặt đất.
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-lang-dai-nhan-dung-chay/541217/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.