Trong đại trạch Bàng phủ, Trình Nguyên tỉ mỉ trang điểm. Một thân váy lụa màu hồng cánh sen, làm nổi bật làn da trắng mịn, ở cổ áo còn thêu đoá hoa mẫu đơn kiều diễm trông càng vô cùng quý khí.
Giữa mày điểm chu sa, chải nhẹ đôi mày, trang dung tinh xảo, ý cười như ẩn như hiện bên khoé miệng, có thể thấy được tâm tình không tồi.
Nàng ta hôm nay, luôn có một cảm giác vượt trội.
Bàng Viêm sau khi hạ nha dạo qua một vòng, cảm thấy mấy việc mở tiệc chiêu đãi riêng tư vẫn không nên dính vào. Quan trọng hơn là, lần trước Liên Thập Cửu đến một chuyến, khiến trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, đơn giản cáo ốm.
Không tham dự.
Nhưng mà, một bàn thức ăn sơn hào hải vị, chờ đến lúc nguội lạnh, chính chủ vẫn chưa xuất hiện.
Hôm nay tính nhẫn nại của Trình Nguyên rất tốt, thong thả ung dung thổi móng tay mới nhuộm màu đỏ tươi, tư thái vô cùng nhàn nhã.
Vân Cẩm nhỏ giọng hỏi.
“Chủ tử, đồ ăn... Có cần hâm nóng lại không?”
Đã đợi hơn một canh giờ.
Khoé môi Trình Nguyên hơi nhấp.
“... Không vội, ta nghĩ phò mã đến đây, tâm tư cũng không đặt lên đồ ăn.”
Nếu là ngày thường, nàng mở tiệc, mười lần thì có chín lần Liên Thập Cửu sẽ tìm lý do thoái thác.
Nhưng hôm nay, nàng dám khẳng định, hắn nhất định sẽ đến.
Quả nhiên, sau khi trà được đổi ba bình, trong đình vang lên tiếng bước chân không nhanh không chậm.
Người hầu canh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-lang-dai-nhan-dung-chay/1976148/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.