Sau cửa truyền đến âm thanh đi lại, sau đó cửa phòng chầm chậm mở ra, trước khi người nọ lộ mặt ra khỏi cửa, Tử Ngôn nhanh chân đi lên trước một bước dùng tay đẩy cửa phòng ra, nếu lại bị cự tuyệt lần nữa, thì dù sao cũng phải tranh thủ được chút ít thời gian, biểu đạt tâm ý của mình nữa chứ!
Cửa nhà truyền ra một lực đẩy rất mạnh, khiến người sau cửa phải nhíu nhíu mày, bèn mở cửa ra
Sau khi Tử Ngôn nhìn thấy rõ người ở sau cánh cửa, kinh ngạc trợn trừng hai mắt, sau đó mới lùi về sau một bước, nhìn nhìn số tầng, nhìn nhìn số phòng, lại móc điện thoại ra, đối chiếu với tin nhắn, hoàn toàn ngây người như phỗng.
Giản Dật lướt nhìn từ trên xuống dưới quan sát một hồi, trong mắt hiện lên ý nghiền ngẫm.
Đầu óc Tử Ngôn bấy giờ đã không thể tự hỏi được nữa rồi, không phát hiện ra ánh mắt của anh, chỉ có thể nói theo phản xạ, “….Em, em tìm Nhất Thanh, Nhất Thanh ở đây đúng không nhỉ?”
“Lão đại, ai vậy, không phải lại là bên ban biên tập đến giục bản thảo phiền hà kia đó chứ.” Cố Hằng không kiên nhẫn đi đến, nhìn thấy Tử Ngôn bên ngoài cửa, nhíu mày, “Sao cô quen mắt thế? Ồ, này không phải là….Thì—-Là, oh, không, bạn Tử Ngôn đấy sao?”
“Này là…tạo hình mới? Cố Hằng gãi đầu, bây giờ mấy cô gái nhỏ đều thích đồng phục và trang điểm kiểu này sao?
Cố Hằng nhắc nhớ chuyện này, Giản Dật mới hiểu ra được là chuyện gì đang xảy ra, tránh sang bên cạnh thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-la-cua-anh/215673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.