Trong lúc chờ đồ ăn lên, Tử Ngôn quyết định thay đổi bầu không khí xí hổ này, nhớ đến chuyện ban sáng cô lại ai oán mở miệng, “Đàn anh, tuần này đã ra rồi.”
“Hửm?” Giản Dật nhìn cô, “Có vấn đề gì sao?”
Tử Ngôn nhìn anh, trong ánh mắt như mang theo sự lên án, “Đàn anh không thấy có vấn đề gì à?”
Giản Dật cười, đây là lần đầu tiên Tử Ngôn được thấy Giản Dật cười tươi đến thế, gương mặt sáng ngời dãn ra, ánh mắt nheo lại, khóe miệng cong lên một độ cong lớn, như là đang nói tâm tình của anh rất tốt.
Lúc này Tử Ngôn đã chắc chắn, chuyện truyện tranh là Giản Dật cố ý.
Tử Ngôn, “Đàn anh, vậy sau này em đọc cái gì bây giờ?”
Giản Dật, “Từ nay về sau em có thể sẽ được đọc sớm hơn người khác hai kỳ, không phải là tốt lắm sao?”
Tử Ngôn, “…….Anh cũng đã nói là ‘có thể’, có thể ở đây là một nhân tố không xác định mà.”
“Có sao? Tôi dùng từ này à?”
“Có, em rất chắc chắn.” Tử Ngôn gật đầu rất mạnh.
Giản Dật nhướng mày, “Tôi với đàn em rất thân với nhau, đương nhiên sẽ không như thế.”
Tử Ngôn cười gượng hai tiếng, “Đàn anh cất nhắc cho.”
Giản Dật cười đến là thờ ơ, “Đàn em quá khen.”
Tử Ngôn híp mắt, lòng một đằng miệng một nẻo, “Cảm ơn đàn anh.”
Đồ ăn lên, là một mâm thịt nướng rất to, các món ăn kèm màu xanh lá trang trí rất đẹp mắt, mặt Giản Dật không nhịn được khẽ nhăn.
Tử Ngôn gắp một miếng thịt cho vào chén của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-la-cua-anh/1165452/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.