Chương trước
Chương sau
Ngày Kỳ vương phủ nạp trắc phi cuối cùng cũng tới, dân chúng trong kinh thành tấp nập nói chuyện say xưa, từ cổ ngũ chí kim tới nay lần đầu tiên họ thấy được một vương phủ nạp trắc phi lại như cưới vương phi, linh đình và sa hoa, lễ rước dâu một kiệu tám người khiên theo sau là đội ngũ trên vai khiên những rương lớn, số lượng rương lên đến hơn một trăm.

Phía trước Hoàng Quân Kỳ mặc hỉ phục, tóc đen được trăm đỏ bới lên gọn gàng, nét mặt tươi cười rạng rỡ nhìn về phía dân chúng xung quanh, hắn cưỡi một con ngựa màu trắng xung quanh ngựa cũng được bao bọc bởi ruy băng đỏ, phía trước còn treo bông hỉ bằng vãi, phía sao hắn là đoàn tùy tùng, có vài người thổi kèn chúc mừng dọc trên đường đi, tiếng kèn du dương chói tai.

Trên kiệu hoa Lâm Nhu Nhi thân hình mảnh mai mặc hỉ phục rườm rà  đầu đeo mũ hỉ nặng nề, khuôn mặt được khăn voan che chắn lúc ẩn lúc hiện. Dù gì nàng cũng là công chúa của một trong bốn quốc lớn nhất thế mà hôm nay phải chịu sự sỉ nhục đi làm trắc phi của một tên vương gia không được sủng ái, người hôm nay ngồi ở đây làm trắc phi đáng lẽ phải là ả tiện nhân Nhiễm Tịch, tại sao?  Nhiễm Tịch đó có gì tài giỏi hơn người? Dù gì cũng chỉ là con của một thừa tướng bé nhỏ, lại dám giành chức vương phi của nàng. Nàng không cam tâm, một chút cũng không cam tâm.

Thứ của nàng nhất định nàng sẽ giành lại, kể cả chức vị vương phi kia. Nàng sẽ khiến cho Lãnh Hàn chỉ nghe lời nàng, haha Nhiễm Tịch ngươi sẽ không được vui trong bao lâu đâu! Hãy chờ xem.

Một nơi khác.

Kỳ vương phủ vãi đỏ treo khắp nơi, trong không khí lộ ra vài phần vui vẻ, nhộn nhịp, các quan đại thần đã có mặt tại đây kể cả Lãnh Hàn cùng Nhễm Tịch. Hiện giờ hai người họ bị bao vây rất chặt. Sau vài chuyện xảy ra các quan đại thần đã nhận ra một điều! Thà đắc tội vương gia chứ không thể đắc tội vương phi bằng không hậu quả là sống không bằng chết.

Nhiễm Tịch cũng hết nói nổi, nàng có làm gì đâu mà bị đám người này bu như kiến từng người từng người một vất vả lắm nàng với Hàn mới được cùng chung một chỗ vậy mà bị đám người này tách ra.( Ad: " vất vả lắm mới được cùng chung một chỗ " chẵng phải đêm nào chị cùng anh đều ôm nhau ngủ ngon hay sao?.

Lãnh Hàn: Ngươi có ý kiến?

Ad: Không có!!! *chạy biến*)

Không bao lâu bên ngoài truyền tới tiếng quản gia:"Về rồi, về rồi rước dâu về rồi."

Mọi người nhanh chóng kéo nhau ra cửa cùng đại sảnh, nhìn tháy đoàn rước dâu linh đình xung quanh được bá tánh vây quanh, tân lang từ từ nhảy xuống ngựa làm theo lời mama đến trước kiệu hoa, tân lang giơ chân lên thành kiệu đá hai cái, sao đó đưa tay vào dắt tân nương xuống kiệu, tân nương được mama diều dắt đi qua chậu lửa từng bước từng bước tiến đến đại sảnh.

Trong đại sảnh Hoàng Nghiêm cao quý ngồi ngay ngắn trên ghế chủ kế bên là hoàng hậu ăn mặc quy cũ thanh nhã phía dưới Lãnh hàn ôm eo Nhiễm Tịch ngồi một bên, dù sao cũng là hoàng thúc của Hoàng Quân Kỳ cũng không cần đứng, Nhiễm Tịch thì khỏi nói nàng tương lai là hoàng thẩm của hắn nên cũng không cần đứng, đi theo Lãnh Hàn ngồi bên cạnh hắn.

Mọi người cảm thấy chủ nhân hôm nay phải là hai người Hàn vương cùng vương phi tương lai mới phải, vì sao ư!!! Vì hai người họ hôm nay ăn mặc tuy không nổi bậc nhưng lại khiến người khó rời mắt, phu thê tân lang tân nương lại như là làm nền cho hai người thần tiên quyến lữ này . Nhiễm Tịch thật không biết suy nghĩ của họ, chỉ cảm thấy đa số ánh mắt nhìn nàng cùng Lãnh Hàn, nàng lúc đầu cũng không mấy tự nhiên nhưng từ từ cũng quen.

Hôm nay Hàn cùng nàng mặc y phục giống nhau theo cách gọi của người khác là đồ tình lữ, y phục được phường dệt nổi tiếng làm nên, đường chỉ bạc duyên dáng tỉ mỉ dược thêu lên hình đóa sen bạc mỹ lệ thanh khiết, xung quanh đóa sen có thêm những tia sáng bạc lấp lánh theo từng bước đi cử động của nàng. khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo không phấn son mắt to, môi đỏ tự nhiên, mái tóc đen huyền dài được bới lên xinh đẹp những cây trăm bạc cùng màu với y phục cố định lấy mái tóc dài đen mượt đó tôn lên sự tao nhã xinh đẹp nhưng không quá xa hoa, nhìn từ xa nàng hệt nư một tiên nữ xuống trần dạo chơi.

Y phục của Lãnh Hàn thì được chỉ bạc thêu lên thành hình lá sen bạc kế bên là một con hạc tiên từng đường chỉ khéo léo lả lướt trên tấm vãi bạc mềm mại, con hạc như đang vỗ cánh vui mừng trước những cử động của hắn cũng nư y phục của Nhiễm Tịch y phục của hắn cũng có những đốm sáng lấp lánh, mái tóc đen dài nữa trên được cố định bởi dây băng bạc nữa dưới được thả ra bay bỗng trong gió, khuôn mặt hấp dẫn có vài phần tà mị vài phần yêu nghiệt, hắn như là đứa con của trời, được trời ưu ái hết tất cả. Hai người đứng cạnh nhau quả là trời sinh một cặp đẹp không thể nào tả nổi.

Hai người thần tiên quyến nữ đứng bên cạnh nhau, khiến cho bọn người vương tôn quý tộc, tiểu thư gì đó cảm thấy mình không bằng người, đa số các tiểu thư ghen tỵ cũng căm hận, nguõng mộ chỉ biết cắn răng nhìn chằm chằm hai người như muốn ăn tươi nuốt sống, đương nhiên ác ý này luôn ngắm vào Nhễm Tịch.

Lãn Hàn đứng kế bên không nhận ra đều đó vì hắn đang bận tiêu diệt những thành phần đang dòm ngó nương tử nhà mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.