Nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của nàng hắn nào nhịn được cúi xuống môi hắn áp lên môi mềm mại của nàng, mãnh mẽ tiến công chiếm đoạt những thứ mật ngọt thuộc riêng nàng, hắn liếm mút môi nàng rồi nhẹ nhàng đưa lưỡi vào khoang miệng nàng từ từ thưởng thức.
Nàng cảm nhận được hơi thở của hắn cần kề mùi long tiên hương sọc vào mũi khiến nàng chìm đắm trong cái hôn ấm áp mãnh mẽ của hắn không gian im lăng chỉ nghe thấy tiếng hai người hôn nhau. Bàn tay hắn ôm chặt eo nàng như muốn đem nàng nhập vào tận cốt tủy hắn, tay khác hắn kìm chặt sau đầu nàng càng làm nụ hôn thêm mãnh liệt hai người đứng sát vào nhau không có khẽ hở. Như cảm nhận được gì đó không đúng có vật gì đó cạ vào eo nàng khiến nàng mở mắt, không cần nghĩ nàng cũng biết là vật gì mặt nàng đỏ như máu, hắn cũng nhẹ buông ra nàng ôm chặt nàng hơn khiến nàng không thở nổi.
"Chàng lưu manh " Nhiễm Tịch đỏ mặt trừng mắt với hắn. Cố gắng giãy giụa thoát khỏi ma trảo của hắn.
"Đừng động, nếu lại động ta sẽ cho nàng biết thế nào là lưu manh đấy." khẽ cười hắn vẫn ôm chặt không buông tay, hắn phải kiềm chế đợi đến lúc nàng gả cho hắn, danh chính ngôn thuận thuộc về hắn.
Nghe vậy nàng nàng đứng bất động không dám nhúng nhích dù một chút, nhìn tiểu thiên hạ nghe lời như vậy hắn khẽ cười cúi đầu hôn nhẹ lên trán xinh đẹp của nàng.
" Vài ngày nữa đến trung thu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-huyet-vuong-gia-on-nhu-doc-sung-vuong-phi-lanh-lung/2533443/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.