Dùng xong bữa sáng Lãnh Hàn lưu luyến không muốn rời xa Nhiễm Tịch, hắn còn rất nhiều việc cần làm nhưng như cũ không muốn rời xa nàng, hắn quyết định phải nhanh chóng lấy nàng về để có thể mọi lúc mọi nơi thấy nàng.
Ngòi trên xe ngựa chạy về Hàn phủ, đến nơi hắn nhanh chóng chạy đến thư phòng cầm lên bút lông viết viết gì đó rồi buông bút lông ra cầm lên tờ giấy tuyên thành nhanh như gió nhảy lên xe ngựa Nhất Sát chờ ở đó "Đi Hoàng cung " lạnh giọng ra lệnh theo một tia nôn nóng.
Nhất Sát bên ngoài xe ngựa khó hiểu Vương gia nôn nóng như vậy làm gì? chẳng lẽ biên cương xảy ra chuyện, Nhất Sát nhanh chóng láy xe ngựa đến hoàng cung sợ chậm trễ.
Xe ngựa Hàn vương băng băng chạy vào hoàng cung thẳng đến ngự thư phòng, Lãnh Hàn bước xuống xe không đợi thái giám thông báo thì hắn đã tiến vào. Bên trong thư phòng Hòang Nghiêm ngồi sau đóng tấu sớ phê duyệt từng cuốn, nhìn thấy đệ đệ hắn như được cứu rỗi nhanh chóng đứng dậy phóng đến chỗ Lãnh Hàn, Lãnh Hàn nhanh chóng né tránh khiến Hoàng Nghiêm vồ hụt ngã trên mặt đất mặt ai oán nhìn phía Lãnh Hàn.
"Đường đường là một đấng minh quân đứng trên vạn người mà bây giờ lại làm hành động mất mặt như vậy, ngu ngốc"Lãnh Hàn không coi ai ra gì lạnh lùng nói Hoàng Nghiêm.
"Hừ, đệ dám nhục mạ Hoàng thượng xem nên đáng tội gì." Hoàng Nghiêm ai oán nhìn Lãnh Hàn.
Lãnh Hàn không thèm liếc nhìn hắn một cái lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-huyet-vuong-gia-on-nhu-doc-sung-vuong-phi-lanh-lung/2533439/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.