"Nhưng nếu làm như vậy, chuyện giữa em và Lý tiên sinh cũng sẽ bị đưa ra ngoài ánh sáng, Vũ Nhu anh không đồng ý!" Trợ lý cáu kỉnh ngăn cản cô ta, "Cho dù... chúng ta không còn sinh tồn ở trong cái vòng này nữa, cho dù, chúng ta có trở lại cuộc sống trước kia, cùng lắm là chúng ta chịu khổ hơn, vất vả hơn, chứ chúng ta không cần phải cá chết lưới rách."
"Anh Vưu, anh còn không hiểu cái vòng này sao?" trong mắt Mặc Vũ Nhu tràn đầy nỗi buồn, "Anh cho rằng, em thất bại thế này, Lý Dục sẽ bỏ qua cho em à? Sẽ không, anh đừng quên, em nắm cái chuôi của anh ta ở trong tay, anh ta có thể để em sống tốt được sao? Nếu như vậy, thà em chủ động tấn công trước thì hơn."
"Thật sự vậy sao?"
"Em muốn Đường Ninh Hàn Vũ Phàm đều phải chết cùng em!" Mặc Vũ Nhu nắm chặt tấm drap trải giường trắng tinh phía dưới người mình, ánh mắt tràn đầy hung ác và kiên định.
Trợ lý hít thật sâu, trong lòng đã cực kỳ bất lực với Mặc Vũ Nhu: " Được, em đừng nên khích động, anh sẽ đi xử lý ngay bây giờ."
Muốn bước từng bước lên giống như Đường Ninh thì rất khó, nhưng nếu muốn tự hủy, lại không phải là dễ dàng? Trợ lý của Mặc Vũ Nhu sợ Hàn Vũ Phàm và Lý Dục đến cửa uy hiếp, vì vậy, anh ta nghĩ cách làm thủ tục xuất viện sớm cho Mặc Vũ Nhu, sau đó hai người tìm một nơi không người biết, thuê một căn nhà nhỏ, trợ lý vừa chăm sóc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-hon-lao-cong-can-giup-suc/1130144/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.