Trong bóng tối, mấy người Mặc Vũ Nhu không nhìn thấy bóng người của Mặc Đình, chỉ thấy vẻ mặt ba người tràn đầy phẫn hận, dùng đủ mọi từ ngữ vũ nhục, mắng chửi Đường Ninh. Mặc Đình ở một nơi bí mật gần đó nhìn dáng vẻ chật vật của mấy người, khóe môi hơi cong lên, dám mắng vợ anh, không nghe thấy thì thôi... Đã để anh nghe thấy...
Vậy thì...
Coi như bọn họ không may...
Cho nên, trong bóng đêm Mặc Đình cầm điện thoại di động lên, bấm số điện thoại của Lục Triệt: “Tra xem công ty quản lý Hàn Nhược Tuyết là gì.”
“Vâng tổng giám đốc!” Lục Triệt trả lời dứt khoát.
Trước khi rời khỏi nước Mỹ, cũng nên để lại chút gì, mới có thể xứng đáng với việc Hàn Nhược Tuyết trăm phương ngàn kế lừa Đường Ninh qua để làm bàn đạp cho Mặc Vũ Nhu, khi Đường Ninh tự mình chiến thắng kẻ ác anh mới ra tay, anh không tính là can thiệp vào công việc của vợ mình chứ?
Trong buổi tiệc được chiếu sáng lung linh, toàn bộ hành trình Đường Ninh mỉm cười với khách khứa và phóng viên, bởi vì không muốn để Mặc Đình đợi lâu, cho nên cô lấy lý do cơ thể không thoải mái, rời khỏi buổi tiệc ăn mừng giữa chừng, sau đó mang theo Lâm Vi và chị Long rời tiệc.
Đường Ninh đi ra khỏi cửa khách sạn, trong bóng tối thuận lợi thấy được bóng dáng Mặc Đình, người đàn ông này, trong mắt mọi người là người đàn ông chói mắt nhất, lại luôn sẵn lòng không để ý thân phận của mình, ở một nơi hẻo lánh đợi cô, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-hon-lao-cong-can-giup-suc/1130109/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.