"Hôm nay thật sự rất vui mừng vì có thể phỏng vấn được hai vị mỹ nhân phương đông, hoan nghênh Đường Ninh, hoan nghênh Mặc Vũ Nhu!" Phóng viên dùng tiếng Anh lưu loát chào hỏi hai người, mà giờ phút này, trên lỗ tai Mặc Vũ Nhu, đeo máy phiên dịch phải mất mấy giây để phản ứng, nhưng, cô ta cũng chỉ có thể dùng tiếng Trung để chào hỏi mọi người, mà Đường Ninh thì lại dùng tiếng Anh, giao lưu với phóng viên, lập tức kéo sát khoảng cách giữa phóng viên và cô.
"Như vậy hai vị cùng cạnh tranh để tăng nhân khí, tôi muốn hỏi hai vị, đối với lần hợp tác này, có ý nghĩ gì không?"
Nghe thấy phóng viên hỏi câu hỏi sắc bén này, Hàn Vũ Phàm rất sợ Đường Ninh sẽ nói những câu khiến người ta khó chịu, nhưng, Đường Ninh chỉ duy trì nụ cười, trả lời phóng viên: "Tôi tôn trọng mỗi công việc của việc... Đây là thái độ của tôi."
"Tôi cũng giống vậy." Mặc Vũ Nhu bám theo Đường Ninh, tứ lạng bạt thiên cân.
"Vậy, các cô có cách nhìn thế nào về đối phương?"
Lại là câu hỏi cực kỳ sắc bén, ở trong lòng Hàn Vũ Phàm đã đổ mồ hôi lạnh, bởi vì vào thời điểm này, nếu như Đường Ninh muốn giẫm Mặc Vũ Nhu một phát, sẽ như lần trước đứng trên sân khấu thương nghiệp, anh ta không có cách nào ngăn cản, nhưng, nào biết được, Đường Ninh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng chỉ trả lời hai chữ.
"Tự tin."
Chữ tự tin này, nhìn có vẻ ca ngợi, trên thực tế, Đường Ninh ngầm mang ý châm chọc, bởi vì Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-hon-lao-cong-can-giup-suc/1130100/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.