Sau bữa cơm chiều, Mặc Đình dẫn Đường Ninh đến đại sảnh trang viên, mà khi đó, trong đại sảnh đã có mấy người đàn ông nước Mỹ tụ tập.
Đường Ninh không rõ dụng ý của Mặc Đình, mà Mặc Đình chỉ nhẹ giọng an ủi: "Đừng căng thẳng."
Ngay sau đó, một người đàn ông nước Mỹ dẫn đầu tiến lên bắt chuyện với Mặc Đình, mà lúc này, rốt cục Đường Ninh cũng nghe hiểu đoạn đối thoại của bọn họ, biết dụng ý của Mặc Đình, anh muốn mua bảo hiểm cho hai chân của cô.
Nghệ sĩ nổi tiếng sẽ mua bảo hiểm cho cơ thể của mình, không phải là chuyện mới mẻ gì, nhưng... Đại đa số là vì lăng xê, cho nên Đường Ninh vội vàng kéo Mặc Đình: "Mặc Đình... em không cần..."
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, đôi chân này của em, nhất định phải được bảo vệ kĩ càng, bởi vì nó là đôi chân đẹp nhất anh từng thấy trên sân khấu chữ T."
"Thế nhưng..." Đường Ninh vẫn hơi do dự.
"Nghe lời." Mặc Đình đưa đẩy cô đến trước mặt người bán bảo hiểm: “Em không cho anh làm gì cho em, chẳng lẽ mua bảo hiểm cho em em cũng muốn từ chối?"
Đường Ninh bất đắc dĩ, mặc dù hai chân cô rất đẹp, nhưng bây giờ cô không quá nổi tiếng, giá cả chắc sẽ không quá đắt, nghĩ đến đây, Đường Ninh bèn để tùy anh , mặc cho người giám định đo đạc.
Có điều... nhà giám định còn không chưa đưa giá cả, Mặc Đình đã nói thẳng một câu: "Bất kể cuối cùng tính ra giá tiền bao nhiêu, trên cơ sở vốn có, tôi tăng tiền bảo hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-hon-lao-cong-can-giup-suc/1130098/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.