Cảm xúc đó làm cho người ta mê muội, Mặc Đình trực tiếp đẩy ngã Đường Ninh xuống sofa, sau đó cởi áo sơ mi trên người, mà đằng sau chiếc áo đó là thân hình phòng tình vô hạn của anh….
“Đình……” Đường Ninhthẹn thùng thấp kêu một tiếng: “Có hơi đau……”
Mặc Đình đành từ bỏ, chỉ có thể hôn cô, hai người triền miên một hồi Mặc Đình mới buông tha cho cô.
“Ngày mai là ngày quan trọng với em, đêm nay đi ngủ sớm một chút.”
Có người tắm rửa cho cô, có người sấy tóc cho cô, Đường Ninh chỉ cần nhắm mắt, cho nên…… dạo này giấc ngủ của cô tốt lắm, mà tất cả đều là công lao của Mặc Đình.
Sáng hôm sau Lâm Vi và chị Long tới Khải Duyệt đế cảnh đón Đường Ninh tới chỗ tổ chức quảng bá sản phẩm, nhưng các cô không nghĩ tới Hàn Vũ Phàm sẽ tới, trên danh nghĩa là cổ vũ cho nghệ sĩ của mình nhưng thực tế là đốc thúc Đường Ninh không thể quên tẩy trắng cho Mặc Vũ Nhu.
“Học thuộc bản thảo chưa? Nhớ rõ lát nữa lên sân khấu phải nói gì sao?” Trong phòng nghỉ, Hàn Vũ Phàm dò hỏi Đường Ninh.
“Sao có thể quên cơ chứ?” Đường Ninh nói một câu hai nghĩa.
“Đường Ninh, tôi biết cô khó chịu trong lòng nhưng mà… giữa tôi và cô đều đã là quá khứ rồi, cô không cần ghen tỵ với Vũ Nhu, cô ấy vô tội.”
Thì ra kết thúc đoạn tình cảm đối với Hàn Vũ Phàm mà nói chỉ cần mấy ngày ngắn ngửi mà thôi.
“Vậy tôi thì không vô tội sao?” Đường Ninh hỏi Hàn Vũ Phàm: “Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-hon-lao-cong-can-giup-suc/1130082/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.