“Cậu đừng khẩn trương như vậy, tuy tôi và anh hai giống nhau, nhưng tôi không phải là khối băng kia! Nội tâm tôi như bề ngoài của tôi vậy, nhiệt tình như lửa ~ nhất là những khi trông thấy vật gì xinh đẹp!” Cuối cùng Phù Thanh không thể chịu được bầu không khí như thế, quyết định, đánh vỡ trầm mặc là quy luật vàng!
“Phụt —” Nhìn vẻ mặt và động tác khoa trương của Phù Thanh, Phù Diệp không khỏi bật cười.
“Đúng vậy! Là con nít phải vui vẻ một chút! Nếu bây giờ cậu buồn bã, thì sau này lớn lên ra ngoài xã hội rồi, liền càng khó có được vui vẻ.” Thấy Phù Diệp dẹp đi vẻ mặt lúc nãy mà phì cười, Phù Thanh thở ra một hơi, đối với thân thế của đứa nhỏ này vừa tò mò vừa đồng tình, rốt cuộc phải là cuộc sống thế nào mới có thể làm cho đứa nhỏ vốn vô tư vô lo trở nên đề phòng người khác như vậy?
“Khụ, còn nữa, trước đây anh hai cũng đáng yêu giống tôi vậy! Nói đến là tức giận, rõ ràng không lâu trước đây còn là một đứa nhóc đáng yêu, vì sao bây giờ lớn rồi lại biến thành như vậy chứ? Tôi thì không giống, tôi từ nhỏ đến lớn đều đáng yêu!!”
“Ha ha ~~” Tưởng tượng bộ dáng của ba lúc trước, hình như không có gì liên quan với từ đáng yêu cả!
“Còn nữa còn nữa…” Nhìn thấy Phù Diệp như thế, Phù Thanh kể hết mấy chuyện từ nhỏ đến lớn của mình, ngẫu nhiên sẽ bỏ chút chuyện của anh hai nhà mình vào, đương nhiên bên trong có thêm chút khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-diep-thanh-si/210253/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.