“Thạch Đầu, đi nhanh như vậy làm gì?”
Trần Vũ bị kéo đi quá nhanh có chút thở dốc, mất hứng nói, tuy rằng chú kia rất lạnh, nhưng dù sao cũng là một nhân vật lớn mời họ ăn cơm, cơ hội khó có được nha!
“Không ngờ cậu lại là một người tham hư vinh…” Sử Thấu dừng bước, suy tư nhìn chằm chằm Trần Vũ.
“Cậu ngốc à! Đương nhiên không phải ý này!!” Trần Vũ khó chịu hô to.
“Tiểu Diệp, ánh mắt của ba cậu, tớ cảm thấy có chút không thích hợp.” Sử Thấu không cãi nhau với Trần Vũ nữa, chuyển hướng sang Phù Diệp, nói ra chuyện mà mình nghi ngờ.
“Có sao? Không có mà.” Phù Diệp cố gắng nhớ lại, sau đó lắc đầu, phủ định. Từ lúc cậu bắt đầu gặp ba thì rất ít đối mặt với ba, có lẽ là vì ánh mắt lạnh như băng của ba, luôn cảm thấy nó đang nhắc nhở mình không thuộc về căn nhà đó. Nhưng gần đây khi nhìn thấy ba, hơi thở lạnh lùng dường như nhạt đi, cậu thấy thật vui vẻ, cảm giác ba đã bắt đầu coi trọng mình.
“Đúng vậy, tớ cũng không cảm thấy gì, chỉ là chú Phù có chút lạnh lùng mà thôi.” Lục Thư Thành bên cạnh cũng gật đầu nói.
“Cậu không có tư cách lên tiếng nhất, cứ mãi cúi đầu ăn, phát hiện cái gì mới là kỳ quái.” Nghe thấy giọng của Lục Thư Thành, Sử Thấu nhanh chóng quay đầu hung hăng trừng hắn. Tên nhóc này y như Trần Vũ, dường như kiếp trước bị bỏ đói, trong mắt chỉ có thức ăn, cái gì cũng không thèm chú ý.
Lục Thư Thành bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-diep-thanh-si/1214803/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.