“Đó là bạn gái của cậu?” Không khí trầm mặc bị Phù Kình đánh vỡ.
“A? Đúng vậy.” Cho dù cảm thấy khó hiểu vì sao ba lại biết, nhưng hoàn cảnh từ nhỏ đã dạy cậu không được quá mức tò mò với một việc nào đó, nên cậu cũng không nói thêm gì nữa chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phù Kình không lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng vẫn không chút thay đổi, nếu Phù Diệp chú ý, thì sẽ trông thấy bàn tay đang nắm tay lái của y trở nên chặt hơn.
“Xuống xe.”
Khi Phù Diệp tưởng rằng đã trải qua mấy thế kỷ, rốt cuộc cũng đã đến nơi. Cậu bị kiến trúc xa hoa trước mắt dọa sợ, đây là đâu?? Cậu cố gắng ngẩng đầu, miễn cưỡng trông thấy mấy chữ to trên tấm bảng màu vàng sáng rực, sao lại là khách sạn?! Ba dẫn con mình tới khách sạn để làm gì.
“Đi vào.”
Trong lúc Phù Diệp vừa sợ hãi vừa khó hiểu, Phù Kình đã đi vào trước. Nhân viên giữ cửa là một đứa bé cung kính đẩy cửa ra, khi nhìn thấy Phù Diệp có tật ở chân, vì đã trải qua huấn luyện, nên cho dù đáy lòng thấy khinh thường cũng không thể hiện ra ngoài, nhưng Phù Diệp vẫn thấy được tia khinh thường trong đáy mắt nó, cậu gục đầu xuống, cảm thấy buồn phiền. Vì sao lại dẫn cậu đến đây?
Lúc này, Phù Kình đi phía trước chú ý thấy Phù Diệp bị tụt lại phía sau, y xoay người, nhìn thấy vẻ mặt của Phù Diệp, nhíu mày, lập tức hiểu rõ tất cả, bước nhanh đến, kéo tay Phù Diệp xoay người ra khỏi khách sạn xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-diep-thanh-si/1214801/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.