Edit: Nhạc Dao
Beta: sdfg_2jklm
Tuy bình thường Lâm Táo rất lý trí và bình tĩnh, nhưng không có nghĩa là cô không biết giận.
Mình có hiền tới đâu cũng không nên để bản thân bị xỉa xói và bắt nạt, không thì có khác nào hèn nhát đâu.
Trong khi nữ sinh còn chậm chạp thay quần áo và cột tóc thì đa số nam sinh đã cởi quần rồi mặc mỗi cái quần bơi.
“Quào, cái bụng bự của Cá Béo mềm quá nha~”
“Triệu Vũ chém gió dữ thần! Cơ bụng tám múi đâu chẳng thấy, chỉ thấy mỗi một múi thôi!”
Đám con trai hăng say giỡn hớt đến nỗi không nhìn thấy một người bước ra từ phòng thay đồ của giáo viên.
Tiêu Uẩn gào lên: “Ồn cái gì mà ồn! Khắp nơi đều là giọng của tụi mày cả thôi, câm miệng lại hết đi!”
Trên vai cậu vắt một cái khăn lông, mái tóc ướt trông mềm mượt hơn bình thường rất nhiều. Chắc vừa mới xuống nước nên cậu chỉ mặc mỗi cái quần, để lộ đôi chân dài cao ráo cơ bắp.
Con trai tuổi này lớn nhanh như thổi, chưa gì mà cậu đã cao hơn mấy centimet so với mùa đông, cơ thể cũng rắn rỏi hơn hẳn.
Tuy chỗ gợi cảm nhất của con trai rất đa dạng, ví dụ như xương quai xanh, bàn tay gầy guộc, tuyến nhân ngư, cơ bụng, nhưng khi một người lại hội tụ đủ mọi thứ thì…
“Em yêu anh, anh Tiếu!!!”
“Anh Tiếu tới rồi!!!”
Tiêu Uẩn dừng bước, cậu bỗng nhiên muốn lấy khăn lông che chỗ ấy ấy ghê, thầm nghĩ: Mợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-dau-roi-hang-yeu/2573037/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.