Bọn họ vừa xuống xe đã đứng sững sờ ngay tại chỗ. Trước mắt họ là một con phố với hai bên cửa hàng cao tầng mọc san sát nhau. Các tòa cao ốc có chút cũ kĩ, giống như những cửa hàng tạp hóa đến từ thế kỷ trước vậy. Các tủ kính trong cửa hàng xám xịt, ánh đèn bên góc chạy lăn tăn thành một vòng sáng trên mặt kính.
Mọi thứ như trở về một thành phố cũ đã bị lãng quên vậy.
"Đây là chỗ nghỉ ngơi sao?" Mọi người bắt tài xế lại, không cho gã lên xe.
"Bắt tôi làm gì?" Tài xế chẳng mấy vui vẻ, gã gỡ mấy ngón tay còn đang vịn trên cánh tay mình xuống, bảo: "Chỗ nghỉ ngơi đó, không thấy ở đây có khách sạn sao?"
Công nhận là chiếc CMB rách nát này đang dừng trước cửa một khách sạn thật.
Phong cách của khách sạn thuộc dạng phổ biến rất dễ thấy, nó toạ lạc ở một góc rẽ, chim bay đầy cửa(*).
(*)Câu gốc là 门可罗雀, mang nghĩa nơi ít khách, vắng vẻ đến nỗi có thể giăng lưới bắt chim trước cửa. (Theo Baidu).
..... Thật ra không chỉ trước cửa đâu, mà là khắp cả con phố đều có thể giăng lưới bắt chim.
"Chỗ nghỉ ngơi thay đổi rồi à?" Mọi người kinh ngạc vô cùng.
"Nhà nghỉ đâu? Bà chủ Sở đâu rồi? Chúng tôi vất vả lắm mới có chút ấn tượng tốt với cô ấy đấy."
"Bà chủ Sở? Sở Nguyệt?" Có lẽ nhờ ánh đèn chiếu rọi, khuôn mặt ngăm đen của tài xế thế mà hồng hồng, nhưng rất nhanh thì sắc mặt gã đã sa sầm xuống, "Mọi người gặp qua cô ấy rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-dai-hoc-toan-cau/1737517/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.