Sau khi đưa thí sinh trở lại căn nhà nhỏ, 922 có chút chần chừ đứng ở cửa.
Trải qua sự việc lần trước, anh ta thật sự tò mò liệu Du Hoặc còn có thể làm ra việc gì nữa. Kết quả không quá vài giây, anh ta liền cảm thấy hối hận vì Du Hoặc đang từ căn phòng đi ra.
Số 922 mặt bất lực hỏi: "Cậu lại làm sao nữa đây?"
Du Hoặc nói: "Đột nhiên nhớ đến một việc."
"Việc gì ?"
"Hình thức thi ở đây đều giống như làm bài thi ở thực tế đúng không?
922 gật đầu: "Chắc chắn rồi."
Du Hoặc: "Có một quy định không được đề cập đến."
922: "Cái nào?"
"Thí sinh nào ở đây mà gặp vấn đề thì có thể tìm hỏi một giám thị."
Giám thị 922: "....... đúng."
Nhưng chúng tôi đều không muốn bị cậu tìm đâu.
Để tránh bị làm phiền, 922 lập tức bổ sung nói: "Tất cả bài thi thực chất không giống nhau, không được hỏi đáp án, không có quyền được trợ giúp, cũng như không được giúp ai."
Du Hoặc "Ừ" một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu.
Tuy vậy nhưng vẻ mặt của hắn vẫn trông khá hời hợt, trả lời hiểu qua loa thế nào ấy......922 hơi nghi ngờ.
"Vậy gặp vấn đề nào mới có thể tìm gặp giám thị mấy cậu?"
Số 922 nói: "Vậy..... cậu cứ dùng cây bút theo quy định đề bài, viết ở dưới đề bài của bức tường trả lời, viết......"
Anh ta vốn dĩ định nói viết số của giám thị, nhưng nội tâm lại không cho phép, đầu lưỡi đánh một cái, liến biến thành: "Viết 001."
Du Hoặc mặt vô cảm nhìn anh ta.
922
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-dai-hoc-toan-cau/1737489/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.