Hi Âm ôm tôi vào trong lòng, vỗ nhẹ lưng tôi trấn an, dịu giọng nói: "Tỉnh là tốt rồi, tỉnh là tốt rồi. Ngoan, đừng khóc".
Tôi lau nước mắt, nức nở nói: "Thánh tăng, không phải người quay về Cẩm Thành rồi sao?"
Chàng nhẹ chàng xoa xoa thái dương tôi, giải thích: "Đúng vậy, ngày thứ hai sau khi nàng đưa ta trâm hoa mai, ta liền khởi hành quay về Cẩm Thành, đúng lúc Vu Bân thay ta làm việc, liền tiễn ta rời kinh một đoạn, hắn phát hiện ra nàng ở ngoài thành hào*"
*sông đào bảo vệ thành
Tôi gật đầu thấu hiểu, xoắn khăn nói: "Mấy ngày nay ta bị Bùi Lãm giam lỏng trong cung, hôm nay Hoàng hậu mượn việc thưởng thức hoa sen, liên hợp với trắc phi kia hại ta. Ta vô ý ngã vào trong hồ, liền tương kế tựu kế, lặn xuống Thái Dịch Trì theo dòng chảy ra ngoài hoàng cung. Sau khi lên bờ định nghỉ tạm một lát, không biết sao lại ngủ luôn".
Ánh mắt Hi Âm chăm chú, trầm giọng nói: "Nàng...gặp Thát Bạt San?"
Lòng tôi có chút không vui, rầm rì nói: "Đúng vậy, cô ta được mời đến. Cô ta còn sai người sửa thời gian trong thiếp mời của ta trước một khắc*, nói có chuyện muốn nói với ta".
*15 phút
Thân thể Hi Âm cứng lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi, nói: "Nói chuyện gì?:"
Tôi nửa nóng nửa lạnh liếc chàng một cái, khẽ né tránh: "Cũng không có gì, chỉ nói cô ta thích người".
Khóe mắt chàng giật giật vài cái: "Thật không..."
"Đương nhiên".
Môi mỏng Hi Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-chu-mau-tinh-lai/3249457/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.