Yêu là gì? Chàng có hiểu hay không? Tình yêu của ta đã vượt quá sự cho phép. Khuôn mặt của chàng như khắc sâu vào tim ta. Chàng cười, chàng ôn nhu, chàng khiến ta hạnh phúc. Dù cho nụ cười đó là hiếm hoi vô cùng, dù cho tình yêu đó là đớn đau vô cùng. Đi đến bến bờ sinh tử, kiếp này ta cùng chàng không duyên. Hẹn chàng kiếp sau tái ngộ! Nàng yêu hắn, một tình yêu dù biết là không thể mà vẫn cứ yêu. Hắn đối với nàng là một liều thuốc độc, nhưng không thể nào mà buông tay rời đi.
Yêu có gì là sai? Chỉ vì nàng không phải là con người? Nàng có quyền được yêu! Nàng có trái tim mà, làm sao để không đau, không thương, không nhớ? Một màn hoa lê đái vũ diễn ra trước mắt, một kiếp thần tiên trong thoáng chốc vụt tan tựa hư vô. Nàng vì yêu mà từ bỏ nơi thiên đi, vì yêu mà hồn bay phách lạc. Nàng không cần hắn phải đáp trả, chỉ mong hắn đừng bao giờ quên nàng, dù chỉ là một chút kí ức nhỏ nhoi mơ hồ, nàng cũng đã đủ mãn nguyện rồi!
Ta không biết cái gì là tình yêu nhân gian, ta chỉ biết nếu có thể đổi lấy cuộc sống bình yên cùng khoái hoạt cho chàng, cho dùng muốn ta hồn phi phách tán ta cũng sẽ không chút do dự.