Mọi người đi vào nhà ngồi đợi.
Anh Phong cũng đã đi mất.
Chị Tuyết hỏi tôi:
- Tại sao khi nãy em lại nhờ Hoàng mà không phải nhờ Tuấn.
Tại sao hả?
Tôi cũng chả biết.
Tôi chỉ biết chốt lại một câu:
- Em nghĩ đến anh ấy là nhờ luôn.
- Ừ, vậy nếu em nghĩ đến thằng Tuấn thì em có nhờ không?
A, chị đang hỏi vấn đề mà tôi cũng đang tự hỏi mình.
Sẽ hay không?
Nhưng mà chẳng phải anh Hoàng dễ tính hơn người ấy sao?
Tôi ngay cả mở miệng chào hỏi còn rụt rè, chứ đừng nói là nhờ vả anh.
Anh Bảo gõ đầu chị:
- Em ngốc thế, còn phải hỏi sao?
Rồi ngay lúc anh Tuấn đi nghe điện thoại anh mới nói tiếp:
- Thằng này có tiếp xúc với con gái ngoài không mà còn chở hả?
- À, em quên mất, tại vì dạo này thấy nó có nói chuyện với lại Ly nhiều nên quên điều này.
Nói chuyện với tôi thì sao chứ?
- Sao lại liên quan đến em?
- À, không có gì?
..........
Mải chơi điện thoại mà quên giờ giấc đến khi...
- Cũng đã muộn, thức khuya không tốt, em nên đi ngủ đi.
Anh không nhắc cũng quên mất.
Ngẩng lên, mọi người đi ngủ hết rồi, tỏng phòng chỉ còn lại tôi và anh.
Tại sao tôi luôn bị đây vào tình huống cùng anh trong một khoảng không gian 2 người vậy.
- Vâng, mọi người đi ngủ hết rồi ạ.
- Ừm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291289/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.