- À, Ly em có laptop không?
- Dạ, em có, làm gì ạ?
- Cho chị mượn chút, chị có việc.
- Ở trên phòng em ấy, không có mật khẩu đâu.
- Được rồi.
Hahaha.
Tôi cười như điên trong lòng.
Lại một người nữa ra đi.
Sướng quá
Nhưng chưa được bao lâu thì phải dừng.
Còn mỗi anh Tuấn thôi, làm thế nào giờ.
Tôi lại nhìn lên anh.
Sau đó tôi lập tức quay đi.
Vì anh nhìn tôi.
Hả, lần này mình không hoa mắt chứ?
Nhìn lên, giờ anh đang nhìn tôi không phải liếc mà thẳng thừng.
Ánh mắt của anh sao lại khiến mặt tôi nóng thế nhỉ?
Bỗng có người kéo tay tôi đi.
Là anh, nhưng anh làm gì vậy?
- Tôi có việc cần nhờ Ly, nhờ cậu tiếp khách giùm cô ấy.
Nói xong anh kéo tôi đi luôn không kịp để cho anh Hoàng phản bác hay đồng ý.
Trước đó tôi còn thấy rõ cái mặt nghệch ra của cái Anh.
Anh kéo tôi ra đến vườn thì dừng lại, tôi hỏi:
- Anh kéo em ra đây làm gì?
- Không phải theo ý em sao?
- Hả.
Tôi chỉ biết há mồm ngác nhiên, sao anh lại biết là tôi muốn anh ra ngoài nhỉ?
- Nhìn sang đi, đứng gọn một chút là nhìn thấy họ mà không bị phát hiện.
- Vâng.
Cô bé này thật ngốc.
Thực ra anh đã biết hết ý đồ của cô.
Nhìn lại một chút sẽ tinh ý nhận ra.
Lúc đó thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-suot-cuoc-doi/3291286/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.