An Nghi bực bội ném chiếc điện thoại lên giường, cô đã nhắn rất nhiều tin nhắn cho Kiến Vinh nhưng hắn chẳng hề có chút động tĩnh gì. Ngày hắn về, cô nhất định sẽ cho hắn một trận banh xác.
Ting.. ting..
Tiếng điện thoại báo tin nhắn tới, An Nghi nhảy phắt một cái đã nằm gọn trên giường, trườn người lấy chiếc điện thoại, lòng háo hức "biết ngay mà, tên ngốc nhiều chuyện như ông làm sao có thể bỏ qua tin tức động trời này của tui". Cô mở tin nhắn ra, không phải của Kiến Vinh, trong lòng có hơn một chút hụt hẫng. "Tên ngốc này rốt cuộc đang làm gì mà không trả lời tin nhắn của mình chứ". Tin nhắn vừa đến là của Trường An, anh muốn cùng cô có một buổi hẹn hò chính thức đầu tiên. Thật là ngọt ngào làm sao, An Nghi tạm thời gác lại nỗi bực dọc, liền bước xuống giường, mở tủ áo ra ngắm nghía một hồi. Cuối cùng cô chọn chiếc váy màu hồng mà Kiến Vinh đã tặng, bởi vì như lời hắn nói, cô muốn được tỏa sáng trước mặt Trường An. Đứng ngắm mình trước gương, An Nghi tự thấy hài lòng với nhan sắc của mình, cô không phải kiểu con gái đẹp rực rỡ, nhưng từng đường nét trên gương mặt cô lại mang một màu sắc rất riêng thu hút ánh nhìn của người khác.
Bên ngoài có tiếng chuông cửa, An Nghi quay sang vơ vội mớ quần áo vương vãi trên giường cho hẳn vào tủ. Cô ngắm mình qua gương thêm một giây trước khi ra mở cửa.
- Xin lỗi, em đã để anh chờ..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-den-cung-troi-cuoi-dat/2725240/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.