An Nghi nhìn trước ngó sau một lượt rồi mở nhẹ cửa xe, đoạn cô quay lại nói với người đàn ông bên cạnh, đồng thời đưa tay lên kéo nhẹ khẩu trang xuống cằm, cố tính để lộ ra gương mặt thanh tú cũng đôi môi hồng đào nhỏ nhắn đáng yêu.
- Tôi lên đây, ông về thẳng nhà ngủ sớm để mai còn đi quay, không được đi la cà đâu đó, nghe chưa.
- Nè, bà có còn là trợ lý của tôi đâu, sao lắm điều thế?
Một chân đã chạm đất, nghe thấy hắn trả lời An Nghi liền rút chân lên, xoay hẳn người qua phía ghế lái đáp.
- Nếu không phải ngày mai có cảnh quan trọng của hai chúng ta, tôi cũng không buồn nhắc. Ông nên nhớ, ngày mai tôi không muốn bị NG, một cảnh ăn ngay biết chưa.
Hắn, dù đã bị chiếc khẩu trang che mất nửa khuôn mặt vẫn có thể để lộ ra nụ cười tinh quái qua ánh mắt.
- À, thì ra là.. bà đang căng thẳng à. Yên tâm, tôi sẽ không để bà thất vọng đâu.
- Cười gì mà cười, không có gì vui cả. Tôi đi đây.
An Nghi bước xuống xe, cảm giác cái mặt mình đang đỏ bừng lên. Thật cô không thể tưởng tưởng được có ngày cô lại đỏ mặt bối rối trước hắn.
Đã vậy hắn còn không buông ta cô, trước khi cửa xe bị đóng sập lại, An Nghi còn nghe thấy giọng hắn phía sau.
- Thì ra cảnh đó là cảnh quan trọng với bà à?
An Nghi không buồn trả lời, quay lại ném cho hắn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-em-den-cung-troi-cuoi-dat/2725235/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.