Làm xong thủ tục, cầm thẻ phòng xong, Cao DU Giai kéo Ngô Đông Nghiên mặt đỏ bừng đi đến thang máy, trực tiếp coi Chu Chiếm như không khí.
Chu Chiếm ngu ngơ nhìn hai người họ, mẹ nó, một chút phản kích cũng không có, thật không coi hắn ra gì. Coi hắn là Durex, sử dụng một lần rồi ném đi sao?
Chu Chiếm coi như Cao Du Giai lặng im chính là chấp nhận, liếc mắt nhìn hai người rồi rời đi.
Ngô Đông Nghiên khẩn trương nhìn Cao Du Giai. Từ lúc gặp mặt một câu anh cũng không nói với cô. Không rõ vì sao mà cô không cảm thấy vui, có chút khổ sở.
Vừa vào cửa, Cao Du Giai quay người dùng sức kéo Ngô Đông Nghiên, đem thân thể nhỏ nhắn đặt trong ngực, đặt trước của rồi cúi xuống hôn môi cô.
Cao Du Giai dùng sức hôn, rút lấy hương vị trên người cô, hương vị chỉ thuộc về một mình anh.
Dù sao hai người cũng đã mấy tháng không gặp, tựa như chỉ có phương thức như vậy mới có thể giải bớt nỗi nhớ.
Mặt Ngô Đông Nghiên đỏ bừng, có chút không chịu được nụ hôn kích thích này, bàn tay chống ở ngực anh hơi kháng nghị muốn đẩy ra, không ngờ lại khiến anh càng xâm chiếm hung mãnh hơn, nụ hôn dày đặc chuyển xuống cái cổ trắng nõn.
Tay của anh thuận tiện dò xét vào trong vạt áo, từng chút từng chút ma sát hông cô. Bàn tay từ từ đưa lên, cách áo ngực nắm lấy nơi mềm mại, nhẹ nhàng xoa lấy.
Ngô Đông Nghiên đang chóng mặt đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-vo-cang-som-cang-tot/3343978/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.