Những năm tháng trong cô nhi viện, cậu luôn sống trong sự cô đơn, buồn tủi cậu thu mình lại không nói chuyện hay tiếp xúc với bất kì ai, cũng chẳng ai muốn bắt chuyện với cậu. Những đứa trẻ khác luôn nghĩ cậu lập dị muốn xa lánh cậu. Trong cô nhi viện, vì chịu ảnh hưởng của viện trưởng cùng nhân viên chăm sóc những đứa trẻ cũng phân thành nhiều thành phần khác nhau. Một số đứa, thường là những đứa lớn , đã ở trong cô nhi viện một thời gian dài có tích cách ngỗ nghịch, luôn bắt nạt những đứa trẻ khác, coi bản thân cao quý sai khiến người khác, người lớn trong viện cũng chẳng ai quan tâm đến những đứa trẻ họ chỉ cần biết chúng còn sống, không gây ra phiền phức gì là được nhân đây cũng là để những đứa vào viện biết nghe lời hơn nên họ xem nhưng không biết gì đó cũng là lý do bọn chúng càng ngang ngược, hoành hanhg . Sở dĩ bọn chúng cũng từng là những đứa trẻ ngây thơ lương thiện, nhưng sau nhiều lần bị đánh đập, bị gia đình xin nhận nuôi trả về bằng những lý do hết sức vô lý, chúng dần cảm thấy tự ti, chúng muốn chứng minh bản thân, để rồi chọn cách dẫm đạp lên người khác. Những đứa trẻ còn lại thường nhút nhát, nghe lời và làm theo mệnh lệnh của những kẻ bắt nạt.
Hôm đó có một gia đính trông có vẻ hiền lành, tri thức tới xin nhận nuôi một đứa trẻ. Viện trưởng cũng đã thử thăm dò nhưng dường như họ chỉ đơn thuần muốn nhận nuôi một đứa con chứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-tinh-cu/2826493/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.