Năm giờ chiều, Sài Trọng Sâm nằm dài trên giường, nhấc máy gọi điện thoại tìm Tổ Dĩnh.
"Em đang ở đâu vậy?"
"Haizz ~~ "
"Vẫn đang lo vụ bản quyền cuốn sách sao?"
"Chán quá." Tổ Dĩnh buồn bã nói.
"Còn chưa ăn cơm sao? Chúng ta đi Mẫu Đan lâu ăn nha, không phải em thích ăn cơm thịt xiên ở đó nhất sao?"
"Được."
"Nơi đó trà sữa trân châu không tồi."
"Vâng."
"Giờ anh qua đón em nha, em đang ở đâu?"
Tới đón Tổ Dĩnh xong, Sài Trọng Sâm đưa cô đến Mẫu Đan lâu ăn cơm.
Trong lúc dùng bữa, anh kinh ngạc nhìn chằm chằm Tổ Dĩnh, vẻ mặt cô làmanh không khỏi mỉm cười. Tổ Dĩnh đang biểu diễn kỹ năng đặc biệt, trongtay cô cầm đôi đũa, đầu không ngừng gật gù, hai mắt cũng díp lại dần...Aiza, nàng ngủ gà ngủ gật.
"Tổ Dĩnh? Tổ Dĩnh? !" Sài Trọng Sâm buồn cười gọi cô.
"Đây." Tổ Dĩnh tỉnh lại, cố gắng mở to đôi mắt mơ hồ hỏi: "Mấy giờ rồi?"
"Mấy giờ cái gì chứ ? Em còn chưa ăn xong cơm." Anh véo nhẹ má cô. "Mau ăn đi."
Nâng bát cơm lên, và được vài miếng, cô lại bắt đầu mơ hồ, đầu lại gật gù liên hồi như trống bỏi, còn suýt đụng trúng bát cơm .
Sài Trọng Sâm gọi cô: "Tổ Dĩnh? Tổ Dĩnh?"
"Em đây." Tỉnh lại, cô dụi dụi mắt. "Em xin lỗi."
"Em xin lỗi?" Anh cười, múc cho cô một bát canh. "Ăn chút canh đi, uống canh nóng sẽ làm cho tinh thần em khá hơn."
"Đúng, ăn canh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nguoi-hao-cuc-kho/2717881/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.