Đến khi tìm thấy Phương Hinh, cô lại ở trong vòng tay của Đinh Khải Thành, khóe mi đã ươn ướt.
Thấy tình thế như vậy, Hoàng Tống Hiên chỉ đứng phía sau đám đông đưa mắt quan sát, từ đầu đến chân, Phương Hinh không bị xây xát một chút nào.
Anh tinh mắt nhìn thấy bàn tay của Đinh Khải Thành đang tự do ôm lấy eo của Phương Hinh một cách vô cùng tự nhiên, trái lại cô không hề có chút động tĩnh, mặc kệ cho hắn ta muốn làm gì thì làm.
Tận mắt chứng kiến cảnh tượng ngứa mắt đó, Hoàng Tống Hiên thực sự không thể kiềm chế, tuy vậy, anh vẫn đứng im nhìn rõ xem Phương Hinh đang muốn làm cái gì.
Có phải anh lại bị cô dắt mũi rồi không?
Nghĩ đến đây sự thất vọng và đau khổ thắt quặn lại trong trái tim anh, như muốn bóp chết sự sống yếu ớt này.
- Hoắc Lệ, cậu có thôi đi không? Hinh Hinh là bạn của tôi lớn lên từ nhỏ, chẳng lẽ tính cách của cô ấy ra sao? Tôi không hiểu? Cậu đừng Vương Nhậm oan cho cô ấy nữa.
Gặp nhau ở cổng trường, vốn dĩ Phương Hinh muốn cầu cứu Hoàng Tống Hiên, nhưng khi thấy bóng dáng Đinh Khải Thành đi ra, cô lại nảy ra một vở kịch và diễn ngay trong lúc ấy.
Kiếp trước Phương Hinh vốn là cô gái nhỏ nhắn dịu dàng xinh đẹp, cô không hẳn là quá mạnh mẽ về mặt thể chất và tinh thần, vậy nên việc Phương Hinh gây chuyện với Hoắc Lệ là một việc mà Đinh Khải Thành có nằm mơ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-nam-than-van-nguoi-me/3343562/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.