Ngày đó Trần Hoàn Nhất làm đến khi trời muộn, mới một mình đi vể, sảnh lớn lầu một không còn ai, cậu nhịn không được lại đi đến chỗ bảng vàng danh dự. Cậu không nhìn mình mà nhìn về phía giáo viên, thấy bức ảnh thứ tư là một gương mặt đeo kính không gọng có hơi phản quang, không nhìn rõ được ánh mắt người này. Sống mũi và đường nét cằm vẫn dễ nhìn như vậy, dù bị ánh sáng hại cũng không thể xóa bỏ đường viền tự động chói sáng. Cậu nhìn không được đưa tay chạm lên môi, cằm, hầu kết của người trong hình.
"Lâm Khai..."
Trần Hoàn Nhất nhẹ nhàng thì thầm, "Thì ra thầy tên là Lâm Khai."
Trần Hoàn Nhất nhẹ giọng đọc từng câu từng chữ về phần giới thiệu của người kia, thật sự là một lý lịch tuyệt đẹp, còn chói mắt hơn của cậu.
Trần Hoàn Nhất nghe tiếng bước chân sau lưng, lui lại một bước quay người định rời đi.
"Ồ, đây là Hoàn Nhất à, muộn vậy mà em vẫn ở phòng thí nghiệm." Không ngờ quay đầu là giáo sư Thẩm, bên cạnh hắn còn có hai giáo viên khác, "Học sinh mà tôi kể với các cậu ấy, là cậu ấy, ha ha, năm nay cử đi học nghiên cứu đến chỗ tôi... Hoàn Nhất em đang đọc giới thiệu của thầy Lâm sao, có phải xứng đáng làm tấm gương cho em không? Ha ha..."
Trần Hoàn Nhất cúi đầu dạ, "Lý lịch xinh đẹp như vậy trước giờ em chưa từng thấy."
Thầy Thẩm cười: "Phải không, ầy, thầy Lâm cậu nghe kìa."
Trần Hoàn Nhất cúi đầu, chỉ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-mot-ten-bien-thai-cung-chung-chi-huong/2911770/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.