Từ khi trở về nước, cuộc sống của Lam Nhã đã ổn định hơn rất nhiều. Ngoài giờ làm việc, cô sẽ quanh quẩn bên ông Lâm, hoặc là theo bà vú học những điều nhỏ nhặt.
Mọi thứ tốt hơn trước đó rất nhiều và thêm cả việc Trần Vũ thường xuyên đến cùng bố cô đánh cờ. Biết làm sao được vì Lam Nhã sau khi tan làm sẽ đi thẳng về nhà, cũng chẳng cách nào hẹn gặp được ở bên ngoài, muốn tận tình theo đuổi chỉ có thể đến thẳng nhà thôi.
-Căn phòng nhỏ của tôi đã sắp biến thành của anh luôn rồi. Nếu thích ngủ ở nhà tôi như vậy thì để tôi kiến nghị với bố đặt thêm cho anh chiếc giường bên cạnh chỗ ngủ của Tí Hon. Anh muốn đến nằm lúc nào cũng được.
-Không cần bất tiện vậy đâu, anh ngủ chỗ em được rồi.
Vẫn như hôm đầu tiên anh đến, Lam Nhã không có khả năng từ chối việc phải chia sẻ giường ngủ của mình với anh. Chỉ vài tháng mà phòng của Lam Nhã bắt đầu giống với phòng cho hai người. Tủ quần áo của Lam Nhã bắt đầu xuất hiện thêm vài bộ đồ nam, vật dụng cá nhân ở phòng tắm cũng thêm mỗi thứ một món. Trần Vũ cũng đã quen thuộc với căn phòng này, mọi thứ diễn ra tự nhiên như ở chính căn nhà của mình.
. . . . .
-Sếp! Sáng nay lúc trên đường tôi nhìn thấy luật sư Triệu đi xe đạp đến công ty. Hay tôi kiến nghị phòng nhân sự hỗ trợ việc đi lại cho cô ấy.
-Ý cậu là cô ấy thuộc diện hoàn cảnh khó khăn?
-Hình như đúng là thế ạ?
-Vậy thì cậu cứ thử tìm hiểu xem, thứ cô ấy đi là loại xe nào rồi suy nghĩ nghĩ báo lại với phòng nhân sự sau cũng được.
Trợ lý Ngô nghe lời sếp tổng, vẫn không hay biết gì mà tìm hiểu về loại xe đạp Lam Nhã thường đi. Anh đã được một phen choáng hồn khi biết giá trị thật của nó. Một chiếc xe đạp thôi đã bằng nửa chiếc siêu xe của sếp tổng rồi. Vậy mà anh còn nghĩ cô gặp khó khăn về kinh tế mới dùng xe đạp làm phương tiện đi lại.
-Anh nghe mọi người nói em ở công ty thường xuyên dùng thang bộ. Tại sao vậy?
-Do sở thích thôi!
-Nhìn tiểu Nhã nhỏ nhắn vậy thôi, chất lượng sức khoẻ tốt lắm đó. Thường xuyên vận động mà.
Bà vú bưng đĩa trái cây từ trong bếp đi ra, tiện trả lời cho thắc mắc của anh. Lam Nhã kéo ghế bên cạnh mình để bà cùng ngồi.
-Em đạp xe đi làm còn dùng thang bộ, văn phòng nằm ở tầng 15. Em không thấy mệt sao?
-Thực chất tôi chỉ đi bộ có hai tầng thôi, tôi đã dùng thang máy đến tầng 13 rồi.
Mọi người thật sự không hiểu nổi với những nghĩ kì lạ của Lam Nhã. Ngoài việc đạp xe đến công ty, đi bộ hai tầng thang thì thỉnh thoáng đồng nghiệp còn bắt gặp Lam Nhã dùng ván trượt đi làm, đôi khi dùng xe điện, cao hứng thì có thể chạy moto đi làm nữa.
Không giống những tiểu thư tài phiệt thích sưu tầm hàng hiệu hay túi xách đắt tiền. Lam Nhã có sở thích sử dụng những món đồ bằng giấy, có thể tái chế, bảo vệ môi trường.
-Tuần sau công ty tiểu Vũ có lễ kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn. Hình như có chuyến du lịch cho nhân viên, sao không thấy con nói qua.
-Con không có dự định tham gia mấy cái hoạt động đó nên không nói với bố.
-Biết con không thích đông người. Những hoạt động chung như vậy vẫn nên tham gia, tạo mối quan hệ tốt với mọi người, công việc sau này sẽ dễ dàng hơn.
-Con biết rồi ạ!
Nhờ lời khuyên của ông Lâm, Lam Nhã đã đồng ý tham gia chuyến du lịch hai ngày một đêm do cấp trên tổ chức.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]