Lam Nhã theo thói quen đến ngồi vào ghế của mình. Trần Vũ cũng rất tự nhiên ngồi bên cạnh cô.
-Chuyện con nói với bác, đã nói với Lam Nhã chưa?
-Vẫn chưa ạ!
Lam Nhã đang ăn được nhắc tên không khỏi tò mò.
-Có chuyện gì liên quan đến con sao?
-Cũng không có gì! Chỉ là tiểu Vũ muốn bàn chuyện kết hôn của hai đứa thôi.
Ông Lâm vẫn bình thản nhưng Lam Nhã lại bị câu nói nhẹ tênh của ông làm cho sặc nước. Liên tục ho sặc sụa khiến khuôn mặt cũng đỏ lên.
Trần Vũ ngồi bên cạnh liền lo lắng lấy khăn lau miệng và vuốt lưng cho cô. Ông Lâm không dùng bữa nữa mà đến công ty trước, bàn ăn cũng chỉ còn hai người.
-Hôm nay em có muốn đến công ty nhận việc không?
Lam Nhã khi nhắc đến công việc đã quên mất phải hỏi rõ vấn đề khiến mình sặc nước, đã nhanh chóng về phòng thay trang phục để đi làm.
Bà vú là người chăm sóc, bênh cạnh từ khi Lam Nhã chỉ mới là một cô bé, hơn ai hết bà là người hiểu rõ cô nhất. Bà luôn sợ bên ngoài sẽ khiến người tính an toàn như Lam Nhã chịu thiệt thòi. Bà thấy được sự chân thành mà Trần Vũ dành cho Lam Nhã, nhưng bà không dám chắc liệu người con trai này có đem lại hạnh phúc cho cô hay không.
-Vú biết cậu dành tình cảm đặc biệt cho tiểu Nhã của vú, nhưng xin cậu nếu không thể yêu thương Lam Nhã một cách chọn vẹn thì đừng làm con bé phải chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-luat-su-trieu-lam-nha/3591871/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.