Đột nhiên Trương Uyển Giao cảm giác lạnh lẽo cực độ, cô quấn chặt áo khoác lại rồi nhanh chóng dời tầm mắt ra khỏi chiếc xe màu đen. Kế đó, cô cầm ô đi tìm xe mình rồi lưu loát lái xe rời đi.
Hoàng Lập Thành đang nghe điện thoại, giây tiếp theo cửa xe đã được mở ra.
“Anh Thành, làm phiền anh.”
Lý Mạn Trương mỉm cười, tự nhiên đi vào trong xe ngồi xuống: “Viện trưởng mời bọn em tới quán này ăn, bây giờ trời lại mưa to không đón được xe, đúng lúc em thấy xe anh. Anh đến đây để bàn chuyện công việc sao, cho em đi nhờ đoạn đường không sao chứ?”
Trợ lý Lưu ở ghế lái yên lặng làm đầu gỗ.
Hoàng Lập Thành nhìn tóc của Lý Mạn Trương dính nước, tính tình được tu dưỡng tốt từ nhỏ khiến anh không thể nào nói ra lời từ chối được.
Anh lấy khăn trong túi áo ra cho cô ta, sau đó nói với trợ lý Lưu: “Đưa cô Lý về nhà trước.”
“Vâng.” Trợ lý Lưu lưu loát trả lời.
Xe nổ máy, chạy vững vàng trên đường đi.
Lý Mạn Trương cầm lấy khăn tay của Hoàng Lập Thành, cũng không lấy nó đi lau nước mưa mà thừa dịp bọn họ không chú ý bỏ vào túi. Sau đó lấy khăn giấy ra lau, nói lời cảm ơn Hoàng Lập Thành: “Cảm ơn anh, Anh Thành.”
“Ừ.” Người đàn ông hờ hững ừ một tiếng, sau đó tiếp tục xử lý công việc.
Lý Mạn Trương không dám quấy rầy anh, cô ta dứt khoát giả vờ ngủ, tựa đầu lên cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-lai-vo/2665993/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.