Nếu mẹ không nói gì, bản thân Trương Uyển Giao cũng gần như quên mất mình đã lấy dũng khí ở đâu để tiến vào cuộc hôn nhân chớp nhoáng ba năm trước. Lúc đó tại sao cô lại tin rằng bản thân nhất định sẽ khiến Hoàng Lập Thành yêu mình?
Cô vẫn nhớ rõ, năm đó, là đêm trước Giáng sinh, đêm vọng Giáng sinh, cô ấy không về nước Anh trước mà lại đợi ở Nhật Minh.
Lúc đó cô đã là trưởng phòng của Augustus. Lý lịch đẹp, năng lực làm việc tốt, khi vào công ty đã làm nhiều dự án lớn, thăng tiến nhanh hơn tất cả mọi người, nhưng không hề có người nào cảm thấy không phục.
Vào đêm vọng Giáng sinh, nhân viên trong công ty đều ra về từ rất sớm, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt trong phòng làm việc của tổng giám đốc.
Trương Uyển Giao làm thêm đến tận khuya, đợi đến khi trong công ty không còn ai, cô liền chạy tới gõ cửa phòng làm việc của Hoàng Lập Thành.
“Mời vào.”
“Tổng giám đốc Thành…” Cô đó giờ là người nói nhiều, nhưng lúc đối mặt với Hoàng Lập Thành thì lại lắp bắp.
Thấy cô cả nửa ngày cũng không nói được lời nào, Hoàng Lập Thành ngẩng đầu lên nhìn cô từ sau máy tính.
“Sao vậy?”
“Tôi… Hôm nay là đêm vọng Giáng sinh” Trương Uyển Giao lấy hết can đảm. “Anh Thành, anh không đi hẹn hò với bạn gái sao?”
Sắc mặt Hoàng Lập Thành vẫn bình đạm như thường lệ.
“Tôi không có bạn gái, cũng chỉ là Giáng sinh thôi mà.”
Khi nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-lai-vo/2665934/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.