Tác giả: Nguyễn My
Hôm sau cô đành phải đến công ty cùng anh trai với khuôn mặt uể oải. Vì sao ư? Nhớ lại hôm qua khi ra về bảo bối nắm tay cô rồi hỏi:
- " Phải chăng mẹ rất yêu bố, đến bây giờ vẫn yêu?" ánh mắt nhóc nhìn cô như đang ẩn chứa điều gì đó cô không rõ lắm nhưng rất giống hi vọng.
-" Phải, mẹ rất yêu bố, chưa bao giờ ngừng cả. Mẹ từng tìm hiểu và biết rằng thật ra bố bị người ta tính kế. Nhưng mẹ vẫn ở nước ngoài bởi vì bố đã quá nhu nhược, quá tin người. Đẩy mẹ ra khỏi bố. Nhưng con biết không? Đàn ông rồi qua giai đoạn đó họ sẽ không như vậy nữa. Mẹ không trách bố!"
- "Hì hì."
Hazz chỉ một câu hỏi mà cô suy nghĩ suốt đêm. Không được giờ phải tập trung vào công việc. Cô tự nhủ.
1 tuần đó cô giao bảo bối cho ông bà ngoại. Còn cô lao đầu vào công việc ở công ty. Biết sao được để nắm những điều cơ bản, đến những điều quan trọng thì giờ chỉ còn cách cố gắng thôi. Nửa tháng nữa là đến lúc đi gặp đối tác và đối thủ rồi.
Hazz, lại một tuần mới bắt đầu. Lại công việc. Cả tuần vừa qua mỗi ngày cô ngủ có 4,5 tiếng mỗi ngày. Chỉ vì mấy cái văn bản này mà giờ quầng mắt nó thâm như gấu trúc. Mới mở cửa phòng thì thấy nguyên bó hướng dương lớn trong phòng làm việc của mình. Bước lại gần thì thấy tờ giấy đặt trên bó hoa:
- Đừng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-lai-vo-cu/3469455/chuong-8.html