"Thưa Tống tiên sinh, sau khi dùng bữa tại nhà hàng, tiên sinh muốn chúng tôi gói lại món ăn nào đem về thì cứ nói với tôi một câu, tôi sẽ gói lại toàn bộ ạ."
"Cửa hàng ở đây sẽ không cho khách hàng mang thức ăn về sao?" Cố Dĩ Hiên tò mò hỏi.
"Đúng vậy thưa tiểu thư, đây là quy định của nhà hàng chúng tôi. Bởi vì sợ rằng thức ăn sau khi đưa về nhà của khách hàng, nếu như để lâu hoặc bảo quản không đúng cách lúc ăn vào khiến khách hàng xảy ra vấn đề gì, sau đó lại phát sinh kiện tụng thì rất khó xử lý. Tuy nhiên một số vị khách vip đặc biệt của nhà hàng thì sẽ có thể đem thức ăn về mà không có vấn đề gì ạ!"
"Hoá ra là như vậy!" Thảo nào mà nhà hàng lại không muốn cho thực khách gói thức ăn mang về. Cố Dĩ Hiên lại còn tưởng rằng các nhà hàng có chút "keo kiệt" cho nên mới làm như vậy. Nhưng mà cô cũng không ngờ rằng Tống Giang Thần thế mà lại cũng đưa ra yêu cầu này.
Trong lúc đợi thức ăn được mang lên, nhìn vị quản lý đứng chực chờ ở một bên, Tống Giang Thần có chút không thoải mái nói:
"Anh có thể lui xuống rồi đấy, chúng tôi chỉ ăn một chút rồi đi luôn, không cần phiền anh như vậy đâu."
"Dạ vâng thưa Tống tiên sinh, lát nữa anh có điều gì thì cứ nhắn nhủ với tôi là được rồi, tôi xin phép lui trước ạ!"
Lần này vị quản lý nhà hàng gập đầu một góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-lai-tinh-yeu/2636246/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.