Đến cuối tuần đã đến ngày thi. Mộng Khiết chăm chú vào đọc kỹ đề bài rồi mới làm. Cô cũng có thể đạt được điểm tuyệt đối mà không phải học vất vả như vậy. Chỉ cần cô nói một tiếng với Hiệu trưởng là được nhưng cô lại không làm thế. Vì Mộng Khiết là một con người ngay thẳng, cô sẽ không làm mấy cái việc vụn vặt này. Nên cô đã quyết tâm làm cho được bài thi lần này. Mấy câu Băng cho cô làm thật giống với đề bài chỉ khác là họ thay đổi câu từ một chút. Trong bụng Mộng Khiết đã thầm cám ơn Băng rất nhiều. Những câu dễ cô đã phải làm thật kĩ, phải thật chính xác. Còn những câu khó thì bắt đầu vận dụng hết não bộ. Nhưng câu cuối cùng thì Mộng Khiết suy nghĩ mãi không ra. Cô còn nhớ tối hôm qua mình đã từng giở đến nó nhưng thật lạ là bây giờ cô nhớ mỗi đề bài chứ lời giải cô chả nhớ tí nào. Mộng Khiết cắn bút rồi lạ nằm bò ra bàn. Ngoảnh sang bên thấy Băng đã làm xong từ đời nào rồi thì Mộng Khiết chợt suy nghĩ gì đó trong đầu. Nhờ Băng giúp một chút cũng không phải chuyện xấu gì. Mộng Khiết lấy mũi chân đá nhẹ vào chân Băng. Cô quay sang nhìn Mộng Khiết.
- Giúp mình.
Mộng Khiết che miệng nói nhỏ nhưng Băng vẫn hiểu.
- Âu Dương Mộng Khiết.
Tử Sâm nhìn về phía cô.
- Sao ạ?
- Tập trung vào làm bài.
- Vâng ạ.
Mộng Khiết cúi đầu xuống bàn mắt díu lại không muốn nhìn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799343/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.