Chả mấy chốc đã lên năm cuối của Đại học. Mộng Khiết còn cứ ngỡ mình vẫn còn ở năm hai. Trong khi các bạn học thì đang chạy nước rút để có đạt điểm của các môn thì cô lại ung dung ngồi chơi. Nói là ngồi chơi thì đấy là ở trường còn đến công ty thì công việc ngập mặt làm cô không kịp thở.
Đi đến lớp cô nằm bò trên bàn thở dài. Nikolai Mikhailov thấy vậy liền quay sang hỏi.
- Sao vậy? Mệt lắm sao?
- Ờ, mình sắp thành một con ma khô rồi.
Mộng Khiết ỉu xìu không muốn đưa mắt lên để nhìn Nikolai Mikhailov.
- Được rồi, vì cô chủ của mình mệt nên hôm nay mình sẽ đưa cô chủ đi chơi để giải trí được không?
- Thật sao?
Nghe được lời này Mộng Khiết tươi cười như hoa được tưới nước lúc khô. Nikolai Mikhailov cũng cảm thấy cô đáng yêu quá. Lúc nào cũng có thể khiến người bên cạnh cười không ngớt.
- Ừ, vậy cô chủ của tôi muốn đi đâu?
- Tùy, bây giờ đi đâu cũng được hết. Miễn sao không phải đến công ty là mình mừng lắm rồi.
- Vậy đến nhà mình đi. Mẹ mình cũng rất thích cậu.
- À được nha. Mình cũng muốn gặp mẹ cậu xem sao.
Vừa nói xong thì Tử Sâm bước vào lớp. Tất cả ai cũng bất ngờ vì đây không phải tiết dạy của anh.
- Cô Chu có nhờ tôi qua đây nhìn lớp. Các em ai có bài tập thì mang ra làm đi.
- Dạ vâng.
Mọi người ai cũng chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799311/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.