Sáng hôm sau đến trường vẫn như mọi hôm. Mộng Khiết vẫn bình thản ngồi ăn bim bim còn lướt điện thoại. Mọi thứ đều đang diễn ra một cách rất là bình thường cho đến khi một tiếng nổ lớn vang lên. Mọi người ai nấy đều giật mình. Mộng Khiết đơ một vài giây mới biết. Tuy vậy cô không có lo sợ như mọi người cho lắm vì cô cũng đã từng có đợt huấn luyện ở trại của ba cô.
Đột nhiên có rất nhiều người mặc áo đen chùm kín mặt còn đeo kính đi vào trường. Họ gắn bom lên tất cả khu tường xung quanh của trường. Chia ra từng người đến một khu kiểm soát xem có ai không rồi bắt họ tập hợp ra ngoài sân. Nikolai Mikhailov lo lắng cho Mộng Khiết nên luôn đứng cạnh cô.
- Cậu đừng sợ, mình chắc chắn không để cậu bị thương đâu.
- Không sao, mình không có sợ. Chỉ là đang lo cho mọi người ở đây mà thôi. Cậu biết ba mình rồi mà.
- Ừ, mình lại quên mất một việc quan trọng như vậy.
Tử Sâm đang ngồi trong phòng thì có người đi vào. Anh ngẩng đầu lên thì thấy đầu súng đang hướng về phía mình. Tự giác đứng dậy đi xuống dưới tầng. Thật ra với một tên như vậy anh có thể hạ gục trong chốc lát nhưng anh lại chọn cách im lặng.
Mộng Khiết thấy Tử Sâm đi đến cô liền chạy đến chỗ anh. Chưa nói gì đã ôm chặt lấy anh.
- Thầy, em sợ lắm. Họ có đông người ghê luôn.
Tử Sâm bất ngờ chưa hiểu gì. Mấy học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799309/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.