Bác sĩ khám bệnh vừa đi ra thì Mộng Khiết lo lắng đi đến hỏi ông.
- Cô ấy sao rồi ạ? Cháu thấy cô ấy có nhiều vết thương trên người lắm.
Vị bác sĩ nghe Mộng Khiết hỏi thì ngoảnh lại nhìn về phòng của Mộng Khiết rồi lắc đầu.
- Có lẽ cô ấy bị hành hạ quá lâu rồi, cả về thể xác lẫn tinh thần. Tiểu thư động viên cô ấy nhiều vào một chút. Tôi nghĩ cần nên gọi bác sĩ tâm lý đến để điều trị thì tốt hơn. Còn vết thương ở người thì tôi có đưa thuốc cho cô ấy rồi.
- Vậy cám ơn ông.
- Không có gì, tôi xin phép về trước.
- Vâng.
Mộng Khiết đợi bác sĩ đi xong rồi mới đi vào phòng của mình. Thấy Băng ngồi gục mặt xuống đầu gối ôm chân thì cô cảm thấy lòng mình có gì đó rất khó tả. Đôi lúc khi Băng đi du học cô còn nghĩ đến trường hợp Băng cảm thấy ở đấy sống quá tốt nên không nghĩ về tình bạn giữa hai người nữa. Ai ngờ đâu Băng chịu khổ sở mà cô không hề hay biết.
Đi đến gần đưa tay xoa vai Băng thì Băng lại giật mình rồi rụt người lại. Nhìn cô đáng thương làm sao. Mộng Khiết một chút nữa đã không kiềm lòng được mà rơi nước mắt. Mộng Khiết ngồi xuống giường đưa tay ôm lấy Băng. Cô không biết Băng đã chịu đựng những gì nhưng bây giờ cô sẽ không để cho cô phải chịu đựng như vậy nữa.
- Băng đừng khóc...còn khóc nữa là mình cũng sẽ khóc đấy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799227/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.