Từ sau khi biết Băng phải sống trong cảnh như vậy thì lúc nào Mộng Khiết cũng đợi ba mình về để thúc giục ông phải mau chóng giúp Băng.
- Ba à.
- Ta tìm được ba mẹ của con bé đó rồi.
- Thật không ba?
- Vậy con nghĩ ta lừa con để làm gì?
Mộng Khiết nghe vậy thì vui mừng không thôi. Cô biết Băng mong mỏi có một gia đình đến mức nào. Thật may là đã tìm được, cô vui đến nỗi không ngậm được miệng lại mà cười suốt.
- Vậy ba định lúc nào thì đưa Băng ra?
- Sẽ có cách. Còn giờ thì về phòng ngủ đi.
- Ba nhớ đó nha, con về phòng đây. Ba ngủ ngon.
Mộng Khiết đi đến hôn lên má ba mình rồi chạy về phòng. Cô lăn lộn trên giường cười mãi. Chắc chắn Băng biết được chuyện này sẽ rất vui. Cô sẽ đưa Băng ra khỏi đó, mọi chuyện sẽ nhanh chóng kết thúc. Tất cả sẽ về lại đúng theo trật tự của nó.
Còn đang vui mừng thì điện thoại Mộng Khiết reo lên. Cô nhanh nhẹn vươn tay ra lấy.
- Chị Khiết Khiết.
- Ừ, chị nghe đây.
- Ngày mai anh Triết về rồi, chị nhớ đến nhà hàng ở gần trường học cũ của mình nha.
- Ồ, Tiểu Triết sắp về sao? Ok mai chị sẽ qua đó.
Mộng Khiết cảm thấy mọi thứ đang dần trở nên dễ dàng với cô hơn. Giá như cuộc sống của cô không có quá nhiều chuyện như này thì cô đã không phải đau đầu suy nghĩ như mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799220/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.