Hôm nay, Băng phải về Mỹ. Mộng Khiết dù khá buồn nhưng cô vẫn mong Băng qua đó. Chứ còn ở đây đã có quá nhiều chuyện khiến Băng phải bị ám ảnh rồi. Qua đó có lẽ sẽ tốt hơn.
- Băng yên tâm, đợi mình thu xếp xong công việc sẽ bay qua đó gặp Băng ngay.
- Dạ.
Đang ngồi nói chuyện với Băng thì Diễm An đi vào.
(Diễm An là người chăm sóc Băng ở cô nhi viện)
- Ta muốn nói chuyện riêng với Băng.
- À vâng, cô cứ nói đi cháu ra ngoài hóng gió một chút.
Nói xong Mộng Khiết liền đi ra ngoài ngắm bầu trời buổi sáng. Hôm nay, trời cũng khá đẹp rồi. Có những đám may trắng như những cục bông bay qua đầu cô. Còn có những tia nắng nhỏ len lỏi qua những đám mây. Những chú chim hải âu bay lướt qua tạo thành hình chữ V thật đẹp. Mộng Khiết nhắm mắt mỉm cười hưởng thụ bầu trời và không khí này. Đã lâu lắm rồi cô không có ngắm bầu trời, có lẽ vì quá bận bịu và còn nhiều công việc khác cô cần phải lo.
Đợi Diễm An nói xong thì cũng đến giờ đưa Băng rời đi. Không biết Tuấn Triết nói gì đó với Băng mà cô lại bảo đợi cô thêm một lúc nữa rồi đóng cửa lại. Mọi người đành đợi Băng làm xong rồi mới bắt đầu di chuyển ra xe để đi đến sân bay.
Sân bay có rất đông người. Cũng có những người nhà đang bịn rịn chia tay người thân của mình.
Mộng Khiết ôm Băng rất lâu. Cô đã mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799212/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.