Nikolai Mikhailov bay đến Đức rồi mới lôi điện thoại ra gọi cho Mộng Khiết. Ngồi nhìn ra phía cửa sổ, bên ngoài mọi người và xe cộ đi lại tấp nập. Đường cái phố xá cũng thật nhiều điều thú vị, còn có những ngôi nhà cổ kính nhìn rất đẹp. Nikolai Mikhailov vẫn cầm điện thoại đợi đến khi Mộng Khiết chịu bật máy lên nghe mới thôi.
- Mình nghe này. - Mộng Khiết từ đầu dây bên kia bắt máy.
- Mình sẽ đi nghỉ dưỡng một thời gian. - Nikolai Mikhailov nhìn về khoảng không trên bầu trời rồi mỉm cười nói.
- Ồ, đi bao lâu vậy?
- Không biết nữa, còn tùy tâm trạng
-...
Thấy bên kia im lặng thì Nikolai Mikhailov tưởng Mộng Khiết đã tắt máy, anh bỏ điện thoại ra khỏi tai nhưng thấy vẫn đang nghe thì lại úp lại vào tại.
- Sao không nói gì? Tín hiệu bên mình kém hay là bên cậu kém đấy?
- À...thì hơi bất ngờ thôi. Vậy cậu đi chơi vui vẻ nhé, nhưng mà đừng lâu quá đấy. Nếu không thì mình sẽ thấy vọng về bản thân mình lắm.
- Mình đi thì cậu thấy vọng về cậu làm gì?
- Chậc, không biết nữa. Thôi nhé, đi chơi vui vẻ nha.
Nói rồi Mộng Khiết vội tắt máy, Nikolai Mikhailov bên này cũng chỉ có thể nghe được tiếng tút tút từ phía loa điện thoại. Anh cười một cách khờ khạo rồi đứng dậy rời khỏi phòng của mình. Có lẽ sẽ phải đi lâu hơn dự tính rồi.
...
Ở phía Mộng Khiết thì cô đang ngồi thờ thẫn ra khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799172/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.