Mọi chuyện dường như vẫn chưa khá lên. Mộng Khiết vẫn rất khó chịu khi thấy Tử Sâm. Nhưng đương nhiên Tử Sâm không chịu như vậy, anh dừng đủ mọi cách để khiến Mộng Khiết hết giận nhưng chả hiểu nổi, cô vẫn chả thèm để mắt tới anh. Và điều này làm Tử Sâm thầm nghĩ rằng nếu anh mà không dỗ được Mộng Khiết thì cũng chả có ai dỗ được.
Nhưng anh không biết đối với Mộng Khiết ngoài gia đình và anh ra thì vẫn luôn có một khoảng trống cho một người nhất định. Chính là cô bạn thân - Băng. Dù không nói ra nhưng Mộng Khiết vẫn luôn đối tốt nhất có thể với cô bạn của mình. Hơn nữa cũng chỉ có Băng mới là người khiến cô tự giận rồi tự nhận lỗi sai. Tử Sâm làm sao mà biết được điều này.
Cầm đĩa hoa quả vừa gọt đến đưa cho Mộng Khiết để ăn nhưng cô lại trừng mắt nhìn anh. Tuy là vậy nhưng Tử Sâm vẫn luôn cười tươi với cô.
- Khiết Nhi, ăn đi.
- Biến.
- Em làm vậy anh buồn lắm đấy. Ăn một chút thôi, bác sĩ nói ăn táo rất tốt.
- Tôi mượn anh ở đây à?
Mộng Khiết khó chịu quay lưng cầm điều khiển TV để bật xem cho đỡ chán. Mà đột nhiên cô lại nhớ đến điện thoại của mình. Cả ngày hôm nay cô đều không có cầm vào nó, có khi nào thư ký gọi điện cho cô về chuyện công ty thì sao? Nhưng bây giờ cô chả thể đi lại ngay được nên cô quay sang nhìn Tử Sâm. Cái tên cáo già này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799153/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.