Đáng lẽ Mộng Khiết muốn ở Mỹ thêm một thời gian nhưng vì cô còn muốn chuẩn bị cho đám cưới của mình, rồi lại còn phải gặp mặt gia đình hai bên nữa nên cô và Tử Sâm đành phải về nước sớm.
Về đến nới, Tử Sâm còn đưa cô đi ăn trước rồi mới định về nhà nghỉ ngơi. Vì thế cả hai chọn nhà hàng gần khu nhà của mình rồi vào đó để ăn.
Còn chưa ăm được miếng nào thì một bóng người đi đến. Tử Sâm liếc qua người đó nhưng anh vẫn mặc kệ mà cầm nĩa lên định cắt miếng thịt. Biết rõ người đang ông sẽ không lên tiếng trước nên Thẩm Quyên Ly đã nói.
- Tử Sâm, thật lâu rồi không gặp anh. Cũng trùng hợp quá, em cũng đang định đặt bàn để ăn.
Nghe được giọng nói từ đằng sau mình thì Mộng Khiết xoay người lại nhìn. Là cái cô cảnh sát đáng ghét đó. Sao bám dai như đỉa vậy? Con người không có lòng tự trọng hay sao?
Mộng Khiết ghét ra mặt nhưng cô lại không bày tỏ điều đấy với Thẩm Quyên Ly mà lườm Tử Sâm. Điều này anh biết rõ, cũng chỉ cười lấy lòng con mèo nhỏ đang xù lông giơ móng vuốt ra chứ làm được gì nữa.
- Nếu hai người không phiền thì tôi có thể ngồi ăn chung chứ? Tôi sẽ trả tiền khoản ăn của mình.
Ý là sao? Nghĩ rằng hai người kia nhỏ nhen đến nỗi đi ăn rồi bắt người ăn cùng chia tiền sao? Tử Sâm thì còn không biết nhưng chắc chắn Mộng Khiết sẽ chả bao giờ bắt người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/theo-duoi-giao-su-lanh-lung/2799144/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.